Những ngày này Lang Thiên Bá ngoài lên triều và duyệt tấu chương ngày rảnh đều bám cô không thôi. Cô buổi sáng đi lấy dược liệu giúp hắn tối lại vừa giúp hắn châm cứu ngưng độc, lại giúp hắn uống thuốc ép độc. Trong một năm này hắn cũng đã biết hoàng thượng là người hạ độc hắn. Hắn cũng đã ngưng uống thuốc của hoàng thượng. Mọi chuyện tiến triển khá thuận lợi. Một năm sau, Thiệu Hỉ cùng hai nữ chính cũng đã tới. Cô nhìn Thiệu Hỉ được đãi yến tiệc linh đình bĩu môi. Cô mới không ganh tị với hắn đâu!
-"Trắc Phi nương nương, hôm nay ta mời người một ly, cảm ta ơn của người!"
Thiệu Hỉ mới tới liếc qua liền thấy sư phụ mình nhớ nhung bao ngày đang ngồi cùng nam nhân kia. Tuy biết sư phụ mình đào hoa nhưng chọc nhiều người như vậy...hắn trong lòng cũng không mấy thoải mái.
Cô nhìn người theo sau Thiệu Hỉ liền đen mặt. Mẹ ơi, hắn không phải là Hạ Tử Mạc sao? Nước bị cướp mà hắn còn rất bình bình thản thản tại nơi này mà uống rượu kẻ địch sao???? Hắn không lẽ đi tu theo phật pháp chứ không phải tiên đạo??
Thấy cô luôn nhìn Hạ Tử Mạc, Lang Nhiếp Thần phất lên tay áo rộng che đi ánh mắt cô. Thiệu Hỉ cũng ngồi chắn trước Hạ Tử Mạc không cho cô nhìn tới. Cô cắn hạt dưa chán nản bị che tầm mắt thở dài. Hạ Tử Mạc ban đầu không hiểu sao lại luôn biết rằng một khi Thiệu Hỉ đi đâu đó xa khỏi núi là y rằng sẽ gặp nữ nhân kia nên sống chết cũng bám chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601496/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.