Vừa đáp kiếm xuống cô liền thấy đám đông nhao nhao trước cửa.
-"Ngũ trưởng lão tới!"
Thiệu Hỉ ho khan hét lên, đám đông nghe tới tên cô liền ngoan ngoãn dạt ra một đường. Cô một thân bạch y phiêu dạt theo gió, mắt hoa đào nhuốm ý cười bước vào như một tiên nhân. Hôm nay cô thoát tục hơn ngày thường, ngay cả chu sa trên trán cũng phá lệ tiên khí. Mỗi bước đi của cô thoảng qua làn gió nhẹ mang hương đào thoang thoảng, mọi người đều nhìn cô bằng ánh mắt say mê.
Bước vào cửa cô nhìn qua nam nữ chính đứng một góc cúi đầu chào trưởng lão. Cô mỉm cười cúi chào Tưởng Hạ Chi cùng Kỳ Thanh Nhiên nhan sắc của họ cũng được coi như tiên đồng ngọc nữ, nữ chính mắt ngọc mày ngài. Ngũ quan điềm đạm đáng yêu trái ngược cô mị hoặc chúng sinh.
-"Ngũ muội giờ người quen của muội đã về, chúng ta cũng vừa nói chuyện xong. Muội tới đúng lúc ta mới bố trí phòng phía Tây cho hai người họ, dù sao cũng là người quen của muội. Muội dẫn hai người họ đi đi!"
Cô nhìn qua đại sư huynh gật đầu.
-"Nhận lệnh trưởng lão! Mời nhị vị theo ta."
Cô xoay người thủ lễ với hai người đưa tay ý chỉ hai người đi theo.
-"Ân!"
Tưởng Hạ Chi gật đầu nhìn cô. Lúc nãy gần như hắn có chút bị cô làm cho kinh diễm, vài trăm năm không gặp không ngờ cô lại...
Cô nhìn qua hắn mặt vẫn trưng vẻ dịu dàng nụ cười ấm áp như gió xuân nhưng khi thu lại nụ cười kia ánh mắt cô lại ánh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601469/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.