Thiệu Hỉ sau rất nhiều lần muốn đứng lên bất thành liền từ bỏ ấm ức nhìn qua cô.
-"Sư phụ, người đây là có ý gì?"
-"Chúng ta là tu tiên, mấy cái gọi là nam nữ phân biệt vốn không quan trọng. Không nên để nó làm ảnh hưởng! Ta còn không để ý, ngươi để ý cái gì? Ta chỉ xem ngươi tắm chứ có ăn ngươi đâu mà lo?"
Nói rồi cô nhìn qua ngoài trời đã tối đen như mực thở dài.
-"Ta bây giờ đói rồi. Ngươi đi làm gì đó cho ta ăn đi!"
Hắn đỏ mặt lấm lét nhìn qua cô.
-"Người...không quay đi sao?"
Cô nhướng mày nhìn hắn tỏ vẻ khó hiểu.
-"Tại sao ta phải quay? Dù sao nhìn ta cũng đã nhìn cả, ngươi còn ngượng ngùng gì chứ?"
Thiệu Hỉ chính là không thể nói gì hơn với cô. Đứng lên hắn quấn lớp mỏng sa y rồi mặc y phục mới cô đem tới cho hắn.
-"Con nhớ chúng ta là người tu tiên, sớm muộn cũng đâu cần ăn uống?"
-"Ngươi thật không hiểu, tinh hoa đất trời chính là mỹ vị nhân gian. Ta đây là thưởng thức tinh hoa đất trời."
Thiệu Hỉ nghe như vậy ồ lên một tiếng kết luận. "Chính là sư phụ này của hắn không dứt bỏ phàm trần...lại cãi chày cãi cối." Nhưng...nhìn qua góc sườn mặt của cô Thiệu Hỉ cười nhẹ. Đáng yêu.
*Hệ thống! Sao ta không thấy ngươi báo lại mức độ của độ hảo cảm?*
*Ký chủ,vì đây là nhiệm vụ cấp cao nên thế giới này mức độ hảo cảm là bao nhiêu đều sẽ được giữ bí mật! Tới khi độ hảo cảm đạt 100% chúng tôi sẽ báo lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601468/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.