Ngay hôm sau Dương Chiêu như một kỳ tích tỉnh lại. Cô vội vã vui vẻ tới gần anh nhưng chợt nhớ ra gì đó liền đứng sựng lại. Cô lui bước về sau rồi nhìn qua Trần Hạo. 
-"Giúp tôi chăm sóc tốt cho anh ấy!" 
Cô nhắc nhở Trần Hạo rồi cứ vậy rời đi. 
-"Hạ Hạ đâu?" 
Trần Hạo yên lặng cúi đầu. Lúc nhập hồn vào cho Dương Chiêu vì Dương Chiêu mở con mắt thứ ba và thường nhập âm khí vào trong người nên không đủ dương khí. Nếu cố chấp làm chỉ sợ anh sẽ thuộc kiểu người bán âm dương nên Hạ Hạ quyết định đóng lại con mắt thứ ba cho Dương Chiêu. 
-"Cô ấy đã đầu thai rồi!" 
Dương Chiêu im lặng. 
-"Cậu lại nói dối tôi rồi! Lúc nhập định tôi nửa mơ nửa tỉnh đã nghe tất cả!" 
-"Ách! Cái đó!" 
Dương Chiêu yên lặng. 
-"Cô ấy không có ở đây. Đúng không?" 
Trần Hạo gật đầu. 
-"Nếu anh cố chấp mở con mắt thứ ba tôi sợ âm khí sẽ bám vào anh, sẽ khiến anh..." 
Trần Hạo khẽ ngừng lại. Hắn tin Dương Chiêu sẽ hiểu. Ở bên nào đó. 
-"Hai bích!" 
-"Tứ quý át!" 
Cô tức giận nhìn tên chơi bài cạnh mình. 
-"Tôi sắp về rồi! Không cho tôi về được sao?" 
-"Vậy lúc đó sao cô không mở cửa để chúng tôi thoát đi?" 
-"Tôi nói rồi mà! Bọn chúng không phải chỉ mấy tên cỏn con sao? Mọi chuyện đều trong tầm kiểm soát của tôi! Mấy người còn lo gì chứ!" 
Đám đó liền khinh bỉ cô. "Nằm trong tầm kiểm soát?" ý của cô là việc cô bị trói ném một bên là nằm trong tầm kiểm soát? 
Ừm! Đúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601426/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.