-"Thật ra...người làm lễ triệu thần sẽ phải đổi lấy dương thọ của họ để gọi thần tới! Coi như là một cuộc trao đổi!"
Cô siết chặt tay nhìn Trần Hạo.
-"Dương Chiêu biết điều đó không?"
Trần Hạo yên lặng cúi đầu xuống. Cô thật lòng muốn đánh chết tên Trần Hạo đó.
-"Anh làm như vậy là giết người đó! Anh có biết không? Đó là chuyện nghịch thiên!"
-"Vốn dĩ gọi thần đã là nghịch thiên rồi!"
-"Tôi sẽ đi xin Tần Lãng Tỏa Linh Đăng."
Cô tính quay đi thì Trần Hạo lên tiếng.
-"Cô biết nếu sử dụng Tỏa Linh Đăng cô cũng sẽ bị hút vào đó chứ?"
Cô sững lại.
-"Chúng ta cần có một người giữ yên tên Nhị gia đó. Người đó không ai khác là cô. Nếu như sử dụng Tỏa Linh Đăng hút hắn thì chắc chắn cô cũng sẽ bị hút theo! Chưa kể nếu cô không bị hút vào thì cũng sẽ bị Tỏa Linh Đăng ảnh hưởng tới, cô sẽ tan biến mãi mãi không được luân hồi!"
-"Vậy thì sao? Tôi lang thang cũng đã đủ lâu rồi! Nhưng Dương Chiêu anh ấy là một con người bình thường. Lần này gọi thần ai biết anh ấy sẽ gọi được vị thần nào? Vị thần càng mạnh tương đương với dương thọ hao tổn càng lớn. Tôi không đủ tự tin để cá cược!"
Cô nói xong liền bay đi. Trần Hạo khẽ thở dài.
-"Cô thực sự không biết...anh ta vì cô cũng đã tự rút dương thọ của mình sao?"
Đúng vậy. Đương Chiêu rút dương thọ để âm khí bao quanh như vậy anh mới có thể chạm vào cô nhiều hơn trước. Cộng thêm việc cô ngày ngày bên anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601422/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.