Trên đường cô và anh đi về cô liền cảm nhận được nguy hiểm.
*Cảnh báo! Boss đang muốn giết mục tiêu công lược! Cô cần bảo vệ Dương Chiêu!*
Nghe xong cô liền kéo Dương Chiêu lại. Anh bị cô kéo bất ngờ lui vài bước. Một chiếc xe ô tô mất phanh đã đâm ngay chỗ anh đứng lúc đó. Bóng đen trên xe nhanh chóng biến mất. Cô không thể rời đi. Biết đâu lại là tương kế tựu kế.
-"Ở đây nguy hiểm! Chúng ta mau về!"
Cô kéo Dương Chiêu chạy khỏi chỗ đó.
Cho tới khi về tới nhà cô mới thở phào nhẹ nhõm.
-"Từ giờ trở đi anh đừng đi đâu một mình! Tránh xa những con hẻm vắng ra! Hơn nữa không có chuyện gấp thì đừng lang thang buổi tối! Đi đâu cũng phải chú ý trước sau!"
Cô vừa lải nhải vừa nhìn anh nghiêm túc. Nhưng anh lại chỉ ngắm cô.
-"Sao vậy?"
-"Không có gì! Chỉ là anh muốn mỗi ngày đều được em nhắc như vậy!"
Cô khẽ cười dắt tay anh lên nhà.
-"Em thích anh chứ?"
Dương Chiêu bất ngờ hỏi khiến cô có chút ngạc nhiên.
-"Sao anh lại hỏi vậy?"
-"Em thích anh sao?"
Anh mặc kệ lời cô nói vẫn kiên trì hỏi.
-"Đương nhiên rồi! Em rất thích anh!"
Cô cười cười cho qua chuyện.
-"Vậy em yêu anh không?"
Lần này cô thực sự sững lại.
-"Anh nói gì vậy? Em chỉ là một hồn ma thôi!"
Anh cúi đầu che đi buồn phiền nơi đáy mắt.
-"Vậy em có yêu người tên Lam Thiên kia chứ?"
Cuối cùng cũng tới cửa nhà. Tần Lãng đang tính mở cửa cũng nghe được câu hỏi đó của Dương Chiêu. Cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601421/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.