Hắn nhẹ nhàng đặt bát xuống rồi lấy tay còn lại xoa đầu cô. Hắn thì thầm bên cô.
-"Nàng không được từ bỏ. Ta sẽ cùng nàng vượt qua. Nhất định. Nhất định không được bỏ rơi ta một mình nơi này nếu không...ta thực sự...thực sự không biết nên phải làm sao."
Hắn cúi đầu tay cầm lấy tay cô. Hắn rất sợ. Sợ cô rời xa hắn. Chính hắn cũng không biết tại sao lại sợ tới vậy. Một lát sau cô vẻ đã an ổn hơn. Sức của cô dần dịu lại. Danh y thở dài nhìn tay hắn đã be bét máu.
-"Ngươi hà tất phải làm như vậy?"
-"Không phải cần dùng rất nhiều máu tươi sao? Ta cho nàng uống là được rồi!"
Danh y yên lặng. Bà đã thấy hắn cắt máu trong dược phòng rồi. Giờ hắn lại...bất quá cũng không sao. Miễn sao máu độc bị kích ra là được.
-"Nhưng ngươi đã tốn rất nhiều nguyên khí máu. Ngươi nên nghỉ ngơi đi!"
-"Không cần! Ta muốn cùng nàng!" Hắn mặc kệ lời bà luôn luôn nhìn vào cô không thay đổi.
-"Được rồi. Tùy ngươi. Nếu nàng ta đủ mạnh. Sáng mai nàng ta sẽ tỉnh lại!"
Nói rồi bà quay lưng muốn rời đi. Hắn vội lên tiếng.
-"Không phải bà vẫn chưa lấy vật trao đổi sao?"
Bà khẽ cười lắc đầu.
-"Máu của ngươi đã đủ để trao đổi rồi!" Nói rồi bà phi thân rời đi.
Hắn nhìn qua cửa đã bị phá rồi ẵm cô lên đưa cô tới phòng hắn. Hắn đặt cô xuống giường hắn rồi cho người sửa phòng cho cô.
Cô ở trong không gian đêm tối mệt mỏi nằm xuống. Trong đầu cô cứ vậy trống rỗng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601390/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.