Chiều hôm đó cô cùng hắn đi chuẩn bị cho bữa tiệc ngày mai. Cô và hắn cầm tay an an bình bình đi dạo. Dẹp đi những ồn ào ngày qua.
Tới tối về cô vẫn phải ăn cháo. Chỉ hơn ngày khác là có thêm chút rau. Cô ăn trong vui vẻ của hắn. Còn cô có vui vẻ không? Đoán xem?
Cô muốn cắn chết hắn. Cô tự niệm lần thứ N.
Đêm cô về phòng cũng không còn ai ở đó. Có lẽ kẻ kia đã rời đi. Cô thấy mảnh giấy được giữ bởi cây sáo nhỏ trên bàn. Cô xem thử liền thấy một dòng chữ có chút nguệch ngoạc.
"Đây là sáo triệu hồi. Chỉ khi nào cô gặp nguy hiểm mới được gọi ta! Nếu không đừng trách!" Cô đọc xong nhếch môi cười. Ngươi tưởng ngươi là chủ nhân sao?
Cô thổi sáo. Tiếng mới vang lên không được bao lâu cô liền nghe tiếng cạnh.
-"Cô lại bị ám sát à?" Tên áo đen ở ngay phía sau cô. Cô giật thót mình ôm tim nhìn y.
-"Đại ca. Anh có thể nào đừng hù tôi vậy không? Tôi chết anh cũng không sống nổi đâu!"
Y nhìn nhìn cô chán ghét.
-"Giả bộ cái khỉ gì? Ngươi...hazz kệ đi. Có gì không?" Cô gõ đầu hắn.
-"Ngươi dám ăn nói với chủ nhân như vậy sao? Ta đói rồi. Đi mua vịt quay cho ta đi!"
Đánh xong cô ngồi xuống bàn ung dung uống trà.
Y sờ sờ lên nơi giấu bạc liền lặng người.
-"Túi bạc của ta mất rồi. Ngươi nhờ ta đi mua không phải sao? Vậy mau đưa bạc cho ta?"
-"E hèm. Ngươi...không có bạc thật sao?"
-"Đương nhiên! Ta đây vì thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601384/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.