Cô ngồi trên bàn ăn nhìn bát cháo trắng. Hôm qua cô được đặc xá ăn thịt. Nay lại phải ăn cháo sao? Cô lấy thìa ngoáy ngoáy. Ngay cả một miếng thịt cũng không có!
Cô không thể sống như vậy mãi được. Cô lén lút tới ngự thiện phòng mua chuộc đầu bếp. Mong ông ấy có thể mỗi ngày làm cho cô một chút thịt. Nhưng ai dè. Trước kia cô từng đắc tội ông ấy. Ông ấy liền tống cổ cô ra ngoài. Đây được gọi tự tạo nghiệp không thể sống. Cô khóc hết nước mắt. Hương sen bên hồ thoảng qua làm cô đau càng thêm đau. Cháo này không có chút vị gì. Cô là Tứ vương phi đó. Làm ơn. Là người của hoàng tộc đó! Tại sao cô có cảm giác ngoài thân phận này ra cô còn nghèo hơn kiếp trước vậy? Có phụ thân nhưng lại không thể nhờ. Cô sống là một chuỗi thất bại mà.
-"Nương tử. Nàng không hài lòng chuyện gì sao?" Cô đang nằm gục nghe vậy đứng phắt lên quay về phía hắn cười cười.
-"Phu quân, thiếp chỉ là đang mong nhớ người. Xa nhau chưa lâu mà thiếp nhớ người sắp thành bệnh rồi!"
Cô nũng nịu chân chó chạy tới nịnh nọt hắn. Sau cô mới nhận ra cạnh hắn còn một người. Người này chắc là Thái tử trong truyền thuyết rồi. Cô đang nhìn hắn liền nghe tin dữ.
*Ding! Cô bị trừ 100 điểm!* Cô há hốc miệng quên luôn việc đang nịnh bợ hắn. Quên luôn việc mình đang nhìn Thái tử.
*What? Why? Chuyện gì xảy ra? Nhìn nam chính có chút xíu mà cũng bị trừ điểm?*
*Hôm qua lúc cô say đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601383/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.