Sau một lúc thấy nam chính bước vào lớp. Cô cũng không nói gì. Chỉ chú ý học. Tới lúc ra chơi hắn vẫn theo cô tới gốc cây. Luôn bám cô như cái đuôi nhỏ. Cô có cảm giác mình sắp thành mẹ hắn luôn rồi.
-"Nay lớp em ồn ào gì vậy?" Anh bước tới xoa đầu cô. Cô đưa cơm cho anh rồi nhún vai.
-"Em không biết. Có ồn ào sao?"
Anh nhìn cô yên lặng ăn cơm.
-"Chiều nay đợi anh. Cùng đi làm!" Khải Hoàn bỗng dừng lại.
-"Đi làm?" Cô bán bơ cho hắn.
-"Cùng đi làm là sao?"
Hắn bám bám cô. Cô hơi ẩn ẩn tay hắn ra. Hắn vẫn chưa nhận ra sao? Hắn với cô chính là một loại cố chấp mà thôi...
-"À. Học trưởng là chủ quán tôi làm."
Hắn nhìn qua anh. Anh vẫn giữ một vẻ lãnh đạm. Hắn cũng không nói gì hơn. Hắn bỗng có cảm giác bản thân thực dư thừa. Nhìn qua cô lãnh đạm bỗng hắn có cảm giác sợ hãi. Nhìn tóc mai vướng trước mặt cô hắn muốn đưa tay vén ra sau giúp cô. Nhưng hắn vừa nâng tay liền đúng lúc cô quay qua. Bắt gặp ánh mắt trong suốt của cô. Ảnh phản chiếu trong mắt cô chỉ có hắn. Bỗng tim hắn hình như lại đập nhanh. Cô vô tình quay qua thấy hắn như vậy chưa kịp load thông tin thì đã thấy trước mắt tối sầm. Anh đưa hai tay che lấy mắt của cô...kéo cô quay mặt về phía mình sau đó đứng lên kéo tay cô rời đi. Anh không hiểu tại sao lại làm vậy. Nhưng....thật trướng mắt.
Anh muốn cô chỉ nhìn anh. Một mình anh. Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601363/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.