Cô ngây người ẩn hắn ra. Cả lớp bắt đầu xì xào bàn tán. 
-"Không phải Khải Hoàn là hôn phu của Hàn Lãnh Sương sao? Sao lại thân mật với Ngọc Nhi như vậy?" 
-"Cậu nhìn không rõ sao? Đương nhiên là lén lút rồi! Khải Hoàn rõ là thích Ngọc Nhi không phải sao? Chắc lại diễn lọ lem học đường rồi!" Cô nghe vậy cũng chỉ yên lặng. 
-"Cậu sao vậy?" Cô ngước mắt lên hỏi hắn. 
-"Tôi mệt. Tôi muốn hỏi. Cậu đã thích ai chưa?" 
Hắn biết. Nhưng hắn không muốn nhận. Hắn vẫn muốn lừa dối bản thân. Là hắn rất thích cô. Hắn muốn bảo hộ cô. Đây chính là tình yêu của hắn. 
-"Rồi!" 
-"Người đó cũng trong trường này?" 
Cả lớp nín thở nhìn cô. Cô khẽ cười gật đầu. Hắn nghe vậy cố gắng mỉm cười không hỏi thêm. Chỉ như vậy. Hắn mới có cảm giác hắn...thực sự có một tia hi vọng với cô. Ở trong xe nhìn cô cười hạnh phúc bên anh. Trái tim hắn như có như không một khoảng trống rỗng. Hắn không biết hắn lại phát bệnh gì. Nhưng. Hắn không cam tâm. 
Cả lớp giả mù mưa sa. Cứ ngỡ bị rải cẩu lương. Nhưng sự thực chỉ có người trong cuộc mới hiểu. Cùng lúc đó Lãnh Sương bên ngoài nghe câu chuyện muốn chạy vào ngăn nhưng lại thấy nụ cười đó của cô. Tôn nghiêm của cô ta như sụp xuống. Cô ta điên cuồng chạy lên ẩn Khải Hoàn đang đơ người ra. 
-"Thật là một kẻ thường dân thôi. Vậy mà cũng muốn cướp hôn phu của tôi?" Cô ngước nhìn nữ chủ. Sau đó lại cúi đầu. 
Giờ giải thích cũng vô dụng. Cô biết điều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601362/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.