Một năm sau.
Từ hôm đó trở đi. Cô và Lam Thiên vẫn giữ độ hảo cảm 95%. Tuy cô không quá lo lắng vì còn một năm nữa mới kết thúc. Nhưng cô cũng sắp tiêu hết tiền của nguyên chủ rồi. Haha. Cô không cố ý đâu. Nhưng dù sao một năm nữa cô cũng chết. Thay vì để số tiền đó không có chủ thì cô dùng thay vậy. Chứ thật ra cô không có ý đồ bất chính gì đâu.
Sau khi Lăng Vũ chết. Nữ chính cũng đã biến mất. Cô không biết cô ta ra sao. Cũng không cần hỏi hệ thống. Hệ thống không báo có nghĩa cô ta vẫn an toàn. Một năm nay Lam Thiên và Lam Mặc cũng đã dần dần hòa hợp hơn. Công ty cũng đã chia đôi. Lam Mặc vẫn đứng đầu. Lam Thiên vẫn làm phó tổng. Nhưng quyền lực lại ngang nhau. Chỉ số hắc hóa của Lam Thiên và Lam Mặc cũng đã giảm xuống mức ít. Cô cũng đã hoàn thiện hết nhiệm vụ trừ công lược cho xong Lam Thiên.
Cô nhiều lần không phục mà trốn đi. Nhưng không ngờ vừa đặt chân xuống sân bay anh đã ở phía sau cô. Cô không một lời liền bị bắt về. Cô sau N lần chốn liền bỏ cuộc. Sống cuộc sống bình phàm cơm Lam Thiên nấu. Việc nhà Lam Thiên làm. Tuy chưa chính thức kết hôn. Nhưng hai người cũng gần như vợ chồng lâu năm. Trừ việc Lam Thiên không đụng vào cô.
-"Lam Thiên. Lam Thiên."
Cô đang vùi đầu vào lòng anh bỗng gọi anh.
-"Sao? Muốn ăn gì nữa? Em không nhận ra dạo này em mập hơn rồi sao?"
-"Anh nói ai mập?" Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601348/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.