Cô cầm quả bom lên nhướng mày nhìn hệ thống mỉm cười.
*Nói lại xem?*
*Ký chủ cô thật bạo lực. Đợi tôi chút.* Sau đó một loạt thông tin từ hệ thống tới não cô.
*Cho một bản bên ngoài ngăn tủ trên giường ngủ của tôi đi.*
*Đã*
Lượng thông tin khá lớn khiến cô thật nhức đầu. Cô day cái trán đáng thương. Anh nhìn cô như vậy lòng có chút đánh động.
-"Tố Tố đau đầu sao? Vậy để anh đưa em vào nhé." Nói rồi anh dìu cô vào nhà cho cô ngồi trên sofa sau đó lật đật chạy đi làm trà gừng cho cô.
-"Em uống đi. Lần này anh thử rồi. Không cho muối vào đâu!" Cô bật cười.
-"Cảm ơn anh. Em cũng đỡ rồi. Mà lúc đó Lam Mặc không giải thích gì cho anh sao?" Lam Thiên day đầu cho cô rồi thở dài.
-"Anh không muốn nghe. Thật ra. Là anh không dám nghe. Vì từ trước tới nay. Chỉ cần là người anh thích đều thích anh ấy. Anh rất đau khổ và rất hận anh ấy. Nên anh chỉ có thể lấy đối địch với anh ấy để giải tỏa nỗi đau trong lòng." Cô nắm lấy tay anh kéo anh xuống. Sau đó liền ôm anh vào lòng. Cô nói nhẹ trên tai anh.
-"Anh không cần làm vậy. Như vậy....chỉ có bản thân anh bị tổn thương."
Anh nở nụ cười không rõ vui buồn sau đó liền thở dài.
-"Anh biết chứ. Nhưng nếu không thù địch anh ấy. Ai sẽ nhìn thấy anh? Anh chẳng khác một kẻ vô hình. Em...mãi mãi không hiểu đâu."
-"Ngốc tử! Em hiểu chứ. Vì em cũng đã từng. Đã từng như anh." Cô lẳng lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601333/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.