Chương trước
Chương sau
Nếu hắn ta có thể biến quận Chiết thành khung cảnh như trong tranh này, đường xá sạch sẽ, dân chúng ăn
no mặc ấm, quản lý như thời kỳ phồn thịnh... Đến lúc đó, cậu em họ Hứa Phỉ của hắn ta cũng không có
cửa đọ với hắn nữa, dù ông nội có ung thằng nhóc ấy đến mấy thì cũng không thay đổi được sự thật rằng Hứa thị sẽ thuộc về hắn ta, tuy ông là tộc trưởng nhưng cũng không thể ngó lơ ý kiến của các trưởng lão khác được.
Nhưng sao lừa họ Liễu để chiếm được phương pháp làm gạch đây?
Hứa Bùi đang bày mưu tính kế, tiệc cũng đã đến hồi cuối, Khương Hồng Cơ cũng nhận mặt được hết thuộc hạ của Hứa Bùi rồi.
Đang ngà ngà say, Hứa Bùi đột nhiên nhớ tới mục đích mở tiệc chiêu đãi Khương Đồng Cơ, bèn ướm hỏi thử một câu: “.. Hiển đệ có ý với ngôi vị minh chủ thì vị huynh sẽ ủng hộ hai tay”
Khương Bồng Cơ lắc đầu, ánh mắt mông lung như đang say.
“Không dám giấu huynh, mấy lần tiểu đệ xuất binh tiêu diệt đám nghịch tặc, cũng thấy hơi khó xử, chi tiêu thì nhiều mà kiếm vào chẳng bao nhiêu. Binh sĩ ba quân đã mệt mỏi lắm rồi, suýt nữa thì tổn thương nguyên khí. Để dân có thời gian nghỉ ngơi lại sức, cũng đỡ mang danh hiếu chiến, tiểu đệ tính ngừng chiến một hai năm gì đấy... Giờ đến liên minh chỉ là đến cho có thôi, không đi người ta lại bàn ra tán vào...”
Hứa Bùi nhìn Khương Đồng Cổ, thấy hai má cô đã đỏ bừng, có vẻ đã say lắm rồi.
Lúc cô nói câu ấy, mưu sĩ ngồi sau có mặt trắng như tờ giấy, hình như còn muốn ngăn cô lại.
Say rồi... sao?
Hứa Bùi cười, nếu không say thì sao có thể nói ra tin quan trọng như thế được.
Nam diễn viên phụ Dương Tự thầm bĩu môi.
Gã đứng dậy, đổ thêm dầu vào lửa.
“Chủ công nhà ta đã say lắm rồi, đầu óc giờ không còn minh mẫn, nếu có điều gì không phải xin Quận thủ lượng thứ cho..”
Hứa Bùi ra vẻ hào phóng nói không việc gì, Dương Tư lại muốn đỡ chủ công nhà mình về.
Ai ngờ lại bị Hứa Bùi cản lại, Dương Tư tỏ ra bực bội lắm.
Cơ hội trăm năm có một thế này, sao Hứa Bùi có thể để tuột mất như thế được?
Hứa Bùi giỏi nhất trò gài bẫy cho người ta nói hớ ra, nhưng Khương Bồng Cơ diễn giỏi như thế cơ mà, lại có thể mắc mưu thằng oắt này sao!
Cô chỉ nói những điều có muốn thôi, còn những vấn đề khác thì miễn đi.
Dù cứ thật thật giả giả như thế, kẻ tung người hứng, cũng khiến Hứa Bùi vui như mở cờ trong bụng rồi.
Hắn ta cứ dụ dỗ một hồi, Khương Hồng Cơ đồng ý bán phương pháp nung gạch cho hắn.
Nhưng để tránh cho quan hệ đối bên sứt mẻ, hắn ta chỉ đến điểm là dùng, không thừa dịp Khương Bổng Cơ say rượu mà ép giá.
Cuối cùng còn ban vũ cơ cho Khương Hồng Cơ, định dùng mỹ nhân để an ủi cảm xúc cho hiền đệ, tránh trường hợp cậu chàng tỉnh rượu rồi lại đổi ý.
“Ngoài trời đang sương nặng hạt, gió tuyết cũng lớn, chi bằng để hiển đệ ở lại đây đêm nay, ngày mai tỉnh rượu rồi về sau cũng được.”
Dương Tư không tiện từ chối, chỉ có thể kiềm chế mà đồng ý.
Hai vũ cơ váy đỏ thân mình uyển chuyển như không xương nâng hai bên của Khương Bổng Cơ lên, đưa cô đến một chiếc lều khác.
Hứa Bùi sắp xếp Dương Tư ở lều ngay gần đó.
Vũ cơ khẽ cúi đầu, để lộ chiếc cổ mảnh khảnh và trắng nõn, đôi mắt khẽ hạ.
“Tiên sinh, xin phép ngài để tiểu nữ hầu hạ lang quân”
Dưới ánh nến mờ ảo, người đẹp váy đỏ càng quyến rũ hơn, Dương Tư ế lâu năm, cũng ngơ ngẩn trong vài giây.
Nếu giới tính của chủ công nhà mình là nam thì Dương Tư sẽ biết điều mà cút thẳng... nhưng...
Gã nghĩ vậy nên vẫn đứng nguyện tại chỗ, vũ cơ vẫn cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân, hai người cứ giằng co trong không khí khó xử như thế.
Dương Tư lơ đãng nhìn về phía Khương Hồng Cơ.
Thấy chủ công nhà mình nằm thẳng cẳng trên giường, hai mắt nhắm nghiền nhưng ngón tay lại khẽ giơ lên, ý bảo gã mau mau cút đi.
Dương Tư “.”
Đáng lẽ hôm nay phải đẩy tên lãng tử Phong Chân đi mới đúng!
Dương Tư họ nhẹ vài tiếng, kiềm chế không chửi tục, rồi nói với vũ cơ: “Hầu hạ chủ công cho tốt vào”
Gã cũng lấy làm lạ, lẽ nào chủ công muốn nhân cơ hội này để công khai thân phận luôn
Hay là chủ công là nữ nhưng không thích nam mà lại thích nữ?
Nghĩ cũng thấy sờ sợ...
Gã xoay gót đi thẳng, sau khi vũ cơ tiễn gã khỏi lều, mới cầm đèn về phía sau bình phong.
“Lang quân ơi?”
Vũ cơ dịu dàng gọi khẽ, Khương Đồng Cơ không có động tĩnh gì.
Người xem livestream thì like kịch liệt, nghe bảo sắp có đại chiến nữ nữ hả tụi bay: Xem lẹ!
[Thần Không Đến Thì Ta Tự Đi]: Chẳng lẽ Streamer cho bọn mình xem live action thật hả?
[Nữ Thần Dưới H*** Ông]: Không phải chứ, chơi les à? Khiếp, kinh tởm, ông đây thì xem bọn đàn ông chơi gay còn hơn.
[Hacker Hương Muỗi]: Cái loại nhà máy mới tởm ấy, nói câu nghe ngứa tai vãi, chơi les còn không thấy dấu vết gì nhé, chơi gay súc ruột còn chưa hết shit đầu, đứa nào tởm hơn đứa nào cơ? Quan trọng là người ta yêu nhau, chứ nam hay nữ liên quan quái gì. Đây là phòng livestream của Streamer nhà này, không có cửa chào đón cái loại rác rưởi như mày đâu.
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Thôi, thằng trên cũng im đi. Streamer coi trọng vụ riêng tư cá nhân lắm, lần nào livestream chẳng mặc kín cổng cao tường. Mấy đứa não tôm bọn mày tưởng bả mở livestream xong cho chúng
mày xem bả quần nhau với gái à? Bị não à! Theo kinh nghiệm đu bám cái phòng livestream này nhiều năm qua của tạo, chắc chắn bả đang có âm mưu gì đấy, hoặc là con mụ vũ cơ này có vấn đề...
Ma cũ có khác, họ là fan có đầu óc, đương nhiên sẽ không bị qua mặt bởi những thứ xảy ra trước mắt.
“Lang quân?” Vũ cơ vừa nói vừa lay nhẹ Khương Hồng Cơ.
“Đúng là say thật rồi.” Giọng nói đột nhiên lạnh như băng, nét dịu dàng trên gương mặt xinh đẹp ấy thoắt cái biến thành sự độc ác và nham hiểm.
Đến lúc này, đám người xem mới điên cuồng gào thét, ôi vãi, vũ cơ có vấn đề thật!
[Thiên Tài Quách Phụng Hiếu: Đờ mờ, con mụ ấy rút dao ra rồi kìa! Streamer cẩn thận, đừng vờ ngủ nữa!
Dao găm tuốt khỏi vỏ, đâm thẳng về phía cổ của Khương Bồng Cơ với tốc độ nhanh chóng mặt.
Dao găm lóe ánh sáng chết chóc xẹt qua, đám người xem đều che hết mắt lại không dám xem tiếp.
Thậm chí, vũ cơ đã nghĩ đến cảnh tượng một giây sau, cổ của Khương Hồng Cơ sẽ phun máu ào ào.
Nhưng tình huống mà ả nghĩ không xảy ra.
Ả ra đòn với tốc độ nhanh như thế, nhưng chỉ đâm trúng gối đầu trên giường, còn mục tiêu đã thoát mất.
Vì lực đâm quá mạnh nên dao găm bị kẹt vào ván giường.
Khi ả đang ngày ra thì bị đá một nhát thẳng ngực, bay cả người ra ngoài.
Theo cú lộn ngược dòng trong livestream, bình luận trên màn hình giờ đều là like like like hoặc là một chuỗi dấu chấm than.
Đương nhiên còn có vài ba bình luận khác.
[Hacker Hương Muỗi]: Bà mẹ nó chứ, ban nãy tự dưng tôi thấy đau ngực các ông ạ.
[Nhịp Điệu Lan Sắc]: So sánh hình tượng tẹo thì, trước khi bị đá thì là núi, bị đá xong thành hố.
[Đừng Say Một Cách Hững Hờ]: Ê thím, thím định làm em cười chết ngất xong cướp luôn hoa của em à?
[Thời Xa Xưa]: Ủi dồi, núi với chả hố, phòng livestream này đúng là lắm nhân tài.
[Lần Đầu Gặp Thường Chảnh Chó]: Ha ha ha, tôi đang muốn hướng micro về phía Streamer để hỏi cô ấy cảm xúc sau khi đá như thế nào.
Khương Bổng Cơ cười nhạt nhìn vũ cơ, gửi bình luận trả lời người xem.
[Streamer V]: @Lần Đầu Gặp Thường Chảnh Chó: Rất mềm, cũng khá đàn hồi, tiếc là chỉ làm bẩn chân tôi thôi. >
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.