Chương trước
Chương sau
Phong Chân xị mặt, tỏ vẻ không còn gì để luyến tiếc. “Ta mà tin lời của tên xấu xa nhà cậu nữa thì đúng là để quên não ở nhà rồi” Thấy Phong Chân ném đá mình, Vệ Từ bật cười. Thế lực trong quận Thượng Dương thay đổi, ngoại trừ Phong thị, tất cả những sĩ tộc khác đều bắt đầu rục rịch. Tại sao lại như thế? Ai cũng nhận ra Khương Bồng Cơ đang thiếu thuộc hạ, đặc biệt là thuộc hạ có năng lực. Vì hiện tại học hành khó khăn nên đa số những người có học đều xuất thân từ sĩ tộc. Hay nói cách khác, nếu Khương Hồng Cơ muốn chiêu mộ hiền tài chắc chắn phải tuyển người từ sĩ tộc, đây chính là một cơ hội tốt để bọn họ nhúng tay vào bộ máy chính quyền quận Thượng Dương một cách quang minh chính đại. Chỉ cần chiếm phần lớn quyền lợi thì quận Thượng Dương vẫn nằm trong tay bọn họ, đầu đến chiến kẻ ngoại lai như Khương Bồng Cơ. Trong nhà toàn những cuộc đối thoại tương tự như thế, chủ đề xoay quanh Khương Đồng Cơ. “Tên Liễu Hi đó chỉ là một thằng nhóc miệng còn hơi sữa mà lại bảo chúng ta phải nghe lệnh nó? Nằm mơ giữa ban ngày! Nếu là Liễu Xa ra mặt thì có khi ta còn suy xét, con trai của hắn ta ư? Hừ, thằng ranh con vắt mũi chưa sạch. Nó tưởng trong tay có chút binh mã là muốn làm gì thì làm ư?” Những sĩ tộc đó căn bản không thể hiểu nổi Phong thị bị làm sao mà lại chắp hai tay dâng quận Thượng Dương cho Liễu Hi, thật đúng là chuyện lạ có thật... Dù nói thế nào đi chăng nữa thì đây vẫn là cơ hội tốt cho bọn họ vươn lên, ai mà không muốn tiến lên chứ? Phong thị ngu xuẩn nhưng bọn họ thì không Một kẻ đồng tình đáp lời: “Lão gia nói đúng, Liễu Hi còn chưa đầy hai mươi, hành vi ấu trĩ, suy nghĩ ngây thơ, Phong thị giao quận Thượng Dương cho kẻ như vậy tuyệt đối là đang giao trứng cho ác. Chỉ dựa vào chút binh lực trong tay Liễu Hi làm sao có thể quản lý cả hai quận được?” Rồi lại bận tối mặt tối mũi, cuối cùng vẫn phải chiêu mộ nhân tài, bổ sung lực lượng thôi. Chưa nói đến quận Thượng Dương, nói không chừng ngay cả quận Phụng Ấp Liễu Hi đánh hạ trước đó cũng trở thành vật trong túi bọn họ. Những sĩ tộc có ý nghĩ như thế rất nhiều, trước đó bị Phong thị chèn ép, bọn họ thế yếu sức yếu không so được với Phong thị, bây giờ đổi thành một thằng ranh vắt mũi chưa sạch, chẳng phải là bọn họ có cơ hội rồi sao? Liễu Xa không có mặt, bọn họ sợ gì mà không dỗ được một thằng nhóc con. Bọn họ núp trong bóng tối nôn nóng chờ đợi, đợi đến lúc phương Bồng Cơ nhân lực thiếu thốn, không thể chống đỡ nổi nữa phải nhờ đến sự giúp đỡ của bọn họ. Lúc đó chính là thời cơ tốt để đám sĩ tộc này thể hiện tài năng. Phong Khuê xuất thân từ sĩ tộc quyền quý, đã quen với những mưu mô thủ đoạn đó, lại sợ Khương Hồng Cơ không hiểu tình hình thế lực trong quận Thượng Dương, liền tốt bụng nhắc nhở. Tuy anh ta không trung thành với phương Bồng Cơ nhưng tốt bụng nhắc nhở một câu vẫn không thành vấn đề. Phong Khuê cũng không nói quá rõ ràng, chỉ nhắc một câu đầy ẩn ý. “Qua đợt này sẽ có không ít sĩ tộc sẽ bám dính lấy Lan Đình đấy...” Khương Bồng Cơ nói: “Ta bận đến mức còn không có thời gian để ngủ, kẻ nào không có mắt dám gửi thiệp mời cho ta?” Cho dù có gửi thiệp đến cô cũng không đi được, không rảnh. Phong Khuê cười nói: “Chung quy thì Lan Đình là người Hà Gian mà, không phải sĩ tộc bản địa của Thượng Dương. Bây giờ cậu tiếp nhận quận Thượng Dương, tuy là không có cái danh quận thủ nhưng lại gánh vác trách nhiệm của quận thủ. Để quản lý một quận thì bao giờ cũng phải sắp xếp tâm phúc của mình vào bộ máy chính quyền... Nhưng nếu thế sẽ khó tránh khỏi làm tổn hại đến lợi ích của một số người, bọn họ không dám chắc nên cố ý tìm cơ hội đến hỏi thăm cậu cũng là bình thường...” Nếu như Khương Đồng Cơ cũng không xuất hiện lần nào sẽ khiến cho lòng người hoảng sợ, dễ vấp phải trắc trở. Phong Khuê nói: “Khuê nói thế chỉ là nhắc trước một câu để tránh sau này cậu gặp phải rắc rối” Phong thị giao lại quận Thượng Dương không có nghĩa là Khương Bồng Cơ hoàn toàn chiếm giữ được nơi này, cô còn chưa hiểu hết mạng lưới lợi ích rắc rối phức tạp của sĩ tộc. Nếu như không xử lý tốt mà chọc giận bọn họ, bọn họ không chịu hợp tác thì các hạng mục chính vụ, các cơ quan của quận Thượng Dương không có ai xử lý. Đừng nói là mấy ngày, chỉ đình công nửa canh giờ thôi cũng đủ dẫn đến hỗn loạn, cho nên cô phải chuẩn bị tâm lý. Khán giả xem livestream không hiểu, Phong Khuể nói cứ lấp la lấp lửng, hai vị này đang chơi trò gì vậy? [Hôm Nay Đi Xem Phim]: Có bác đại thần nào ngoi lên giải thích hộ em cái, sao mà bác Phong Khuê nói gì em chẳng hiểu? Chẳng lẽ do chỉ số IQ của em thấp quá à? Tuy rằng không hiểu nhưng vẫn có cảm giác giông tố sắp đến.. [Wonder Woman]: Sao mị cảm thấy lời của Phong Khuê rất dễ hiểu nhỉ? Nói trắng ra là, con rồng ngoại lại chính là Streamer, ngoại trừ thế lực khổng lồ của Phong thị ra, còn có không ít lũ rắn chúa phức tạp rắc rối nữa. Nếu xử lý lũ rắn chúa này không ổn sẽ khiến bọn chúng nổi loạn, Streamer sẽ phải chịu thiệt... Ừm, tui nghĩ Phong Khuê đang muốn nhắc nhở Streamer chuyện này đó. Nếu như chuyện này đặt trong bối cảnh thời đại của bọn họ thì quận Thượng Dương sẽ tương đương với các thành phố tuyến 1. Ở những nơi như thế này cho dù là một tên quan nhỏ bằng hạt vừng cũng có thể ép được một đống “mỡ”. [Chiến Hào Xung Phong]: Đúng thế, sĩ tộc bản địa rất phiền phức, bọn chúng đã bám rễ ở quận Thượng Dương rất lâu rồi, dân nhảy dù như Streamer muốn hoàn toàn khống chế được quận Thượng Dương chắc chắn phải sắp xếp thuộc hạ của mình vào những vị trí quan trọng, đồng thời điều này cũng có nghĩa làm tổn hại đến quyền lợi và lợi ích của sĩ tộc bản địa. Cướp tiền tài khác gì giết cha mẹ người ta, chưa kể việc này còn liên quan đến quyền lợi phát triển của gia tộc. [Uyển Nhâ]: Má ôi, phức tạp thế ạ? Nhưng lúc Streamer tấn công quận Phụng Ấp đầu có đeo cục nợ này? [Kháng Nhật Tay Không Xé Lũ Quỷ]: Mọi người quên rồi à? Bốn huyện của quận Phụng Ấp, Mậu Lâm, Tượng Dương, Giác Bình, Thành An, có huyện nào là không bị lũ Thanh Y Quân càn quét: Ngoại trừ đám phú thương địa chủ ra thì sĩ tộc là đám lắm tiền nhất, Thanh Y Quân không cướp của bọn chúng thì cướp ai bây giờ? Chính vì Thanh Y Quân đã xử lý sạch lũ đó nên khi Khương Hồng Cơ xây dựng lại quận Phụng Ấp mới không trở ngại. Thượng Dương thì khác, các thế lực sĩ tộc vẫn còn nguyên vẹn. Khương Bồng Cơ mà động chạm đến lợi ích của bọn họ thì hai bên chắc chắn sẽ xảy ra mâu thuẫn. Trừ phi... Khương Đồng Cơ đồng ý đứng về phe bọn họ. [Nữ Chính Đẹp Giai Vờ]: Theo như mọi người nói thì Thanh Y Quân cũng không phải là lũ rác rưởi, chí ít bọn chúng đã giải quyết các thế lực sĩ tộc bản địa hộ Streamer? Vậy thì bây giờ làm thế nào? Hay là thử thăm dò xem giới hạn của bọn họ, nếu như vẫn ở trong phạm vi chấp nhận được thì trước tiên cứ lá mặt lá trái với bọn họ đã. Nếu Khương Bồng Cơ không phải là người có chính kiến thì có vẻ đề nghị của khán giả xem livestream là lựa chọn tốt nhất. Phong Khuê tiết lộ với cổ những điều này kỳ thực là đang ngầm nhắc nhở cô, sĩ tộc Thượng Dương đều là một lũ khó chơi, đừng chọi cứng với bọn họ. Nếu đám sĩ tộc đó có thể an phận, Khương Đồng Cơ sẽ không động đến bọn chúng, nếu không ngoan ngoãn thì... ha ha! Cô im lặng một lúc rồi nói: “Đa tạ Hoài Chương đã nói cho ta chuyện này... Trong lòng ta đã có kế hoạch, lúc về sẽ bàn bạc với các vị tiên sinh” Phong Khuê gật đầu, hai người ăn ý bỏ qua vấn đề này, như thể chưa bao giờ nhắc đến. Lúc về Khương Bổng Cơ gọi mấy người Phong Cẩn mở cuộc họp. >
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.