Chương trước
Chương sau
Kinh Sư : Hồ Lộng Nguyệt
Kinh Sư buổi xế chiều diệu mát, La Thần cùng người của mình hiện đã có mặt đầy đủ ở sân khấu sự kiện rồi.
Liền lúc này ở hồ Lộng Nguyệt người người đông đúc hiếu kỳ có, tò mò có, ham vui có, cứ thế đều không mời mà đến tập trung hết ở đây hòng muốn xem danh chấn thành Kinh Sư, Song Ngư Hoành Lâu nó có gì là đặc biệt hơn người.
Tuy chỉ là buổi diễn tập mà thôi, ấy nhưng cũng không vì lẽ thế mà làm cho sự kinh động của Song Ngư Hoành Lâu nó nhỏ đi chút nào.
Hồ Lộng Nguyệt bên bờ sân khấu biểu diễn liền rất rộng lớn, sàn sân khấu nhìn đã cao ấy vậy mà nó còn có thêm một bậc nữa, tạo thành hai bậc hoành tráng.
Và còn có phía trên thành cao sân khấu có thêm thành lan can để đứng ở trên đó nhìn xuống sân khấu được, hòng chuyên đề biểu diễn đặc biệt.
Sân khấu đèn hoa được làm theo ý của La Thần, được treo vãi lụa nhiều màu hòng phía sau khi chiếu ánh sáng qua thì sẽ tạo thành nhiều màu sắc sặc sỡ cho sân khấu biểu diễn.
Lão Thái Ti thì hiện lúc này đã được La Thần giao cho chuyển lời về việc Tứ Sắc Giai Nhân đến Cẩn Đình Ba, vậy nên hiện lão đã giao lại hoàn toàn nơi này cho La Thần luôn rồi.
Tuy lúc này không phải buổi tối nên không thử qua hiệu ứng đèn sân khấu được, nhưng không vì lẽ thế mà mọi người lại ít quan tâm đến Song Ngư Hoành Lâu.
La Thần mặc cho mọi người muôn vàn ánh mắt dòm ngó, hắn vẫn rất ung dung mặc kệ tiếp cùng mọi người hội hợp một chút về cách bày trí, cũng như là biểu diễn như nào.
Hồng Hiên Nhiên, Thập Ngũ Giai Nhân rất dễ quyết định thống nhất việc ngồi hàng ngang sát sau sân khấu để tấu khúc. Nhất Đẳng Yêu Quân, Nguyệt Vệ thì vẫn đang rất loạn không biết nên phải bày trí như thế nào.
Hồng Gia Trang mọi người thì vẫn luôn theo bên cạnh trợ giúp cho mọi người. Phu thê Hải Đăng thúc, phu thê Lục Tài thúc, phu thê Diệp Hào thúc, phu thê Hảo thúc làm kẹo, thì rất cần mẫn trà nước cho mọi người.
Dung Vũ Ca, Thiên Liên Anh thì sổ sách luôn theo bên cạnh thiếu gia ghi chép lại nhiều thứ. Mộng Tuyết, Mị Tuyết, Lãnh Điệp thì hiện cứ luôn bên cạnh La Thần.
Hồng Chi, Hồng Tiểu Nhi, Hồng Nhan, Hồng Y, Hồng Giai Giai, Tảo Phiên Phiên, Tảo Phiêu Phiêu, Tảo Phi Phi, Tiểu Vũ, Tiểu Châu thì hiện vẫn chưa hết kinh ngạc về quy mô to lớn của sân khấu biểu diễn.
Thất Tinh Lang bảy người, mỹ yêu Thạch Hồng Thủy, Hồng Lệnh, Hồng Lữ, năm tiểu nhị do là nam nhân, nên được La Thần phân công di chuyển đồ cho đám nữ nhân.
Đặc biệt ngoại lai còn thấy có hai chủ tớ Như Họa cũng đang rất nhiệt tình đi theo bên cạnh Hồng Hiên Nhiên phụ giúp.
À.! Còn có điều đặc biệt là do hôm nay không phải buổi biểu diễn thật, vậy nên các mỹ nhân người nhà La Thần hiện vẫn đang che giấu rất kỹ nhan sắc.
La Thần thì vẻ rất nghiêm túc hết chỉ trái, rồi chỉ phải, miệng thì không ngừng bố trí mọi người phải làm như thế nào.
Song Ngư thấy vẻ nghiêm túc làm việc của La Thần như thế thì liền không hiểu sao lại cảm thấy La Thần hắn rất thu hút nữ nhân nha, nói đâu xa ngay chính bản thân cô cũng hiện rất mê đắm nhìn không rời.
Hoa Thiên Thiên tỷ thì cũng dược La Thần nói rất nhiều về cách dẫn chương trình như thế nào, cái nào sẽ trước, cái nào sau rất tường tận.
Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Hải Na Na, Hải Hư Câu, Hoa Đại Kỳ, Hoa Nhị Ngọc, Lục Diễn thì La Thần không cho làm việc, vậy nên hiện mấy đứa chỉ đang rất rảnh rỗi ngồi trên du thuyền miệng nhóp nhép kẹo ngọt, mắt hướng nhìn về sân khấu vẻ rất hưởng thụ.
Vệ thẩm vài ngày buồn bã, hiện không biết đã nghĩ gì nhưng lại cũng xuất hiện ở đây phụ giúp mọi người rất nhiệt tình. Riêng cái này chắc là Dung Vũ Ca nàng ấy chắc là đã nói cái gì đó với thẩm ấy rồi đi.
Sân khấu đông đúc người của La Thần, hai bên hồ Lộng Nguyệt cũng tò mò đông không kém nhìn qua. Nào có Đông Ngưu tửu lâu có Kim Ngưu Sa hiện đã về từ buổi tiệc sáng tới đây, mắt luôn nhìn qua quan sát tình hình. Bên cạnh lão ấy thì cũng thấy còn không ít người khác nữa.
Mộng Hồng Lâu vị trí đẹp để nhìn xem sân khấu thì cũng chẳng ít hơn chút nào, tuy ban ngày Mộng Hồng Lâu không đón khách, ấy nhưng hôm nay bỗng không biết vì sao khách nhân lại không ít muốn đến vào ban ngay nha.
Còn có xa xa cái cầu đá bắt ngang hồ Lộng Nguyệt hôm nào kia hiện cũng chật nức người đứng thưởng hồ, nhưng mắt vẫn không quên chú ý tới sân khấu kia.
Dưới hồ từ cái cầu đá đó kéo dài tới chỗ xa sân khấu biểu diễn thì đã thấy rất nhiều du thuyền sang trọng đã được neo đậu chật kín. Hòng dùng để chuẩn bị cho ngày biểu diễn.
La Thần làm việc mệt mỏi khá lâu thì bỗng lại gọi Hoa Thiên Thiên tỷ qua bảo chuẩn bị không ít gian hàng nhỏ đặt xung quanh hồ để bán đồ chiên, cũng như là kẹo ngọt ngày biểu diễn.
Hoa Thiên Thiên tỷ thông minh liền biết đó là cách hay, nên liền cũng lập tức tính toán bày trí.
Khi ánh chiều cũng sắp tàn thì mọi việc cũng đã tạm ổn đâu vào đấy, La Thần liền bảo gia nhân Mộng Hồng Lâu về báo ngay ngày mai là đã có thể bất đầu biểu diễn đêm đầu tiên.
Tin tức cứ thế được Mộng Hồng Lâu dán thông cáo ngay lập tức, liền dân chúng toàn thành đều rất kích động sau nhiều ngày chờ đợi thì sự kiện kinh thiên nó cũng đã tới ngày diễn ra rồi.
La Thần lúc này mắt thấy Song Ngư vẻ mệt mỏi, hắn liền bảo mỹ yêu Tiểu Hồng Ngư tỷ mang cô ấy đến du thuyền ngồi nghĩ ngơi.
La Thần sắp xếp xong mọi thứ, bỗng cũng đã đến lúc cần phải diễn thử một chút xem kết quả nó là như thế nào.
Rất nhanh Hồng Hiên Nhiên, Thập Ngũ Giai Nhân đã ngồi vào vị trí trước rất nhiều loại nhạc cụ. Liền La Thần lại hướng Hồng Ca và mỹ yêu Thạch Hồng Thủy bảo qua thử trước xem thế nào.
Xong xuôi La Thần cùng những người không liên quan lập tức quay về cái du thuyền cách bên cạnh gần sân khấu, chuyên để Song Ngư Hoành Lâu chiếm dụng để có thể nhanh tiến lên sân khấu.
Còn về những du thuyền khác thì phải neo đậu khá xa chỗ sân khấu, bởi La Thần hòng tránh những thành phần quá khích khi khách nhân có thể ở quá gần nơi biểu diễn.
Liền lúc này toàn mọi người hồ Lộng Nguyệt cũng đã rất chăm chú nhìn qua, lập tức cũng rất khuôn phép im lặng không tiếng động, hòng muốn nghe ra được rõ ràng mọi thứ ở đằng xa sân khấu kia.
Nhưng... Nhưng... Bọn họ cứ ngỡ đó là điều đương nhiên từ thuở ngàn xưa đến nay ấy... Nhưng... nhưng... thì.. thì là... bỗng đối với Song Ngư Hoành Lâu nó nào đâu có giống vậy đâu chứ.
Bởi ngay lúc này Hồng Hiên Nhiên cùng Thập Ngũ Giai Nhân bỗng lập tức đồng hô lớn vận động linh lực vận hành trận pháp Bát Vạn Thiên Âm.
"Bát Vạn Thiên Âm..! Bày trận...."
Liền trận pháp ngay lập tức được mơ hồ ẩn hiện hình thành mà với mắt thường thì khó có thể nào nhìn thấy được.
"Tinh.....!" Một tiếng khẩy đàn vang lên.
Nhưng.... nhưng... bỗng ngay lúc này tất cả chúng nhân liền như rất chấn động kinh thiên khi nghe được một tiếng đàn kia.
"Í..... Cái gì vậy a......." Liền tất cả không kìm được bật thốt.
Bởi vì sao ư....?
Đơn giản bởi vì nó là tại tiếng đàn kia nó như cắt xuyên không gian, khẽ làm mặt hồ cũng phải lăn tăn nhảy nhót vì mức độ phát âm của nó.
Bởi chỉ một tiếng đàn thôi, ấy nhưng nó dường như được khuếch đại lên rất nhiều lần a... Liền những người ở xa hồ Lộng Nguyệt nhất họ cũng có thể nghe được rõ ràng như là ngay ở bên cạnh.
"Cái... cái... này..... Thật quá kinh thiên rồi đi... Lão phu sống đến nay đã sấp gần đất xa trời ấy vậy mà cũng là lần đầu tiên được nghe qua đi..."
"Rốt cuộc thì bọn họ là thần thánh phương nào vậy a...."
Liền lão thúc, vị thẩm thẩm, nam nhân, nữ nhân, hài tử, tiểu thư, công tử cho đến quan cao quyền uy, cho đến thương nhân các nước, rồi đến nhân tài cường giả như mây khắp nơi đến Kinh Sư vì sự khảo thí lần này.
Liền hết tất cả, cho dù đó có là con chó con, mèo nhỏ gì đi chăng nữa thì hiện cũng đã không giữ được bình tĩnh nữa rồi.
Liền Song Ngư Hoành Lâu bấy giờ lập tức đã có dấu hiệu được chúng nhân tôn thờ rất cao luôn rồi, bởi họ thật nghĩ đây không phải là âm thanh đến từ tiên giới hay sao a...
La Thần thấy vẻ kích động của toàn bộ mọi người thì hắn chỉ biết nhẹ cười chẳng quan tâm nữa, bởi hắn biết trận pháp Bát Vạn Thiên Âm nó cũng không phải chỉ là trưng cho vui có vậy không đâu.
Bởi nó ngoài việc khuếch tán âm thanh của tấu khúc, thì người đứng ở bên trong trận pháp cũng được vì thế mà khuếch âm tán đi tứ phương nữa đó. Ngoài việc đó ra thì còn có phương diện chiến đấu nó cũng không phải là dạng tầm thường gì đâu.
----------...----------
Hồ Lộng Nguyệt mọi người bây giờ đã hiểu được cái gì mới gọi là kinh thiên rồi, bởi ngoài Song Ngư Hoành Lâu thì xưa nay cũng chưa ai có thể làm được như vậy đâu.
La Thần lúc này bỗng nhẹ mĩm cười hài lòng hô lớn. "Tiếp Hồng Mỹ Nhân.! Thập Ngũ Giai Nhân tấu khúc..."
"Người diễn tấu Hồng Ca và Thạch Hồng Thủy...."
Mọi người liền biết La Thần lại giống như lần trước nữa rồi, vì thế tất cả lại rất tập trung nhìn qua mong rằng lần này có thể nghe ra được nhiều hơn.
Sự tình hiện đã gây chú ý tới đỉnh điểm rồi, liền Hồng Hiên Nhiên và Thập Ngũ Giai Nhân nhẹ bất đầu dạo đàn trong sự phấn khởi của hết thảy.
- Tính tình tinh... Tinh tin.. tin.. tình tinh...
- Tinh tình tinh... Tinh tin.. tin.. tình tinh...
- Tình tính tinh.! Tính tinh, tinh tình tình.. tinh tình tính tinh tinh tính tình.
- Tình tinh tinh, tình tinh, tình tinh tinh tính tinh.
- Tình tình tinh tinh.! Tình tính tinh...
- Tình tinh tinh... tinh tin.. tin.. tình tinh.
- Tinh tinh tinh... tinh tin.. tin.. tình tinh.
"Uynh uỳnh uynh. Tinh tình tinh." Ngay lúc này bỗng tiếng trống cũng đồng hòa âm làm sống động lên một bày hát.
- Uỳnh uynh uynh, tinh tình tính tinh tình tình.
Kinh Sư như liền mọi ngóc ngách đều được âm thanh bắt tai kia len lỏi đến khắp nơi, mọi người liền cũng lập tức như rất xúc động khó tin với những gì được tận mắt chứng kiến ngày hôm nay.
"Bày hay nha...." La Thần bỗng liền vứt hết mọi thứ sang một bên, lập tức vội chạy đến trước mũi thuyền hòng muốn được xem cho rõ hơn.
Lập tức âm nhạc chốn quen thuộc kia nó hiện đã có thể xuất hiện ở cái thế giới xa lạ này rồi, La Thần liền có chút xúc động vội giơ lên hai cánh tay hưởng ứng bày hát có chút sôi động này.
Liền lúc này trên thành cao sân khấu thấy hai bên trái phải xuất hiện hai người, một là Hồng Ca thuộc nhóm Thất Tinh Lang, dáng vẻ cao gầy y phục hắc y ngẫn đầu mĩm cười khoái chí, giống như là đây mới chính là ước mơ của hắn vậy.
Bên còn lại thì là mỹ yêu Thạch Hồng Thủy tóc trắng phiêu bồng tựa mỹ nữ hạ phàm, y phục hồng y đỏ thẫm càng thêm rất yêu mị. Mũi cao thanh tú, da trắng mày ngài xinh đẹp động lòng chúng nhân.
Liền hầu như tất cả đều rất mê đắm với sắc đẹp của Thạch Hồng Thủy, nhưng... nhưng thật tiếc rằng Hồng Thủy nhà ta là nam nhân mà thôi đi.
Với lại còn có bây giờ Thạch Hồng Thủy vẻ cũng rất ngại ngùng, mặt hơi ửng hồng vì phải đứng biểu diễn trước bao nhiêu là người.
Nhưng... nhưng y vẫn cắn răng cố gắng hướng mắt nhìn Hồng Ca vẻ phóng khoáng bên đầu bên kia liền tập trung nghiêm túc chuẩn bị bất đầu.
Hồng Ca vẻ rất ưa thích tựa nam nhân phóng khoáng mặc chúng thiên hạ, liền nghe tấu khúc sôi động bắt nhịp bất đầu liền.
Hồng Ca gọi lớn, mỹ yêu Thạch Hồng Thủy nhép họa theo.
- Huynh đệ a... (Huynh đệ à.!")
- Thật nhớ huynh.. (Thật nhớ huynh.!)
Liền âm thanh được phóng đại tứ phương khiến rất kinh động chúng nhân, riêng La Thần hắn thì trong sự há hốc mồm của tất cả người nhà thì hắn hiện, cả người vẻ rất vui vẻ đung đưa theo nhạc, miệng thì cũng không quên hát ké theo cho vui.
"Huynh đệ a... a. à... a..."
Mỹ yêu Thạch Hồng Thủy vẻ còn rất ngại ngùng nhẹ khẽ tiếp hát.
- Huynh bên đó có tốt, hay là không..?
- Cũng chẳng chịu chủ động, liên lạc về.. hỏi thăm.
- Hỏi xem rằng ta, rằng ta như nào....
Hồng Ca vẫn nghiễm nhiên tiếp gọi lớn, mỹ yêu Thạch Hồng Thủy nhép họa.
- Huynh đệ a... (Huynh đệ à.!)
- Yên tâm đi... (Yên tâm nha.!)
La Thần lúc này lại ăn hôi phấn khích ở dưới du thuyền hát theo. "Huynh đệ a..."
"Yên tâm đi..." Bỗng tiểu Bạch cũng không kìm được lòng ham vui, mà cũng liền lập tức cùng Đại Ca Ca nhảy múa chơi đùa.
Hồng Ca tiếp hát đáp lời Thạch Hồng Thủy.
- Ở bên đây, ta sống, rất tốt mà.
- Rằng năm này... ta.! Sẽ về lại... ái nha.
- Huynh đệ xin cứ, đợi tin từ ta.
Mỹ yêu Thạch Hồng Thủy nhẹ lại lên tiếng hát tiếp.
- Thật đến tận bây giờ, ta vẫn chẳng nào hiểu rõ.
- Tại sao huynh lại, chọn là ly khai.
- Vẫn còn nhớ thuở cùng, kề vai bên nhau một lúc đó kia.
- Hay còn có cả, nhất tửu đại tra a..
Hồng Ca lại như bá vương công tử nhẹ tiếp hát đáp.
- Thực ra mỗi ngày ta, đều nhớ đến huynh.
- Cũng luôn muốn một tiếng nói ra ta cũng nhớ nhà.
- Ngày tháng ở bên ngoài, trong tim luôn giằng xé.
- Ngay lúc này, ta cũng đang rất nhớ nhà.
Hồng Ca gọi lớn, mỹ yêu Thạch Hồng Thủy nhép họa.
- Huynh đệ a... (Huynh đệ à.!)
- Thật nhớ huynh... (Thật nhớ huynh.!)
La Thần lúc này liền lại lập tức cùng với Tiểu Bạch lại loi nhoi dưới du thuyền chu miệng hô hát lớn theo. "Huynh đệ a...."
Mỹ yêu Thạch Hồng Thủy.
- Huynh bên đó có tốt, hay là không..?
- Cũng chẳng chịu chủ động, liên lạc về.. hỏi thăm.
- Hỏi xem rằng ta, rằng ta như nào....
Hồng Ca gọi lớn, mỹ yêu Thạch Hồng Thủy nhép họa.
- Huynh đệ a... (Huynh đệ à.!)
- Yên tâm đi... (Yên tâm nha.!)
La Thần lúc này bỗng thấy Tiểu Bạch đã bắt được thêm Tiểu Hắc gia nhập cùng nhóm loi nhoi, liền cả ba toàn thân nhún nhảy hô lớn.
"Huynh đệ a.... Huynh đệ à... Hú... hú... hú....Hô.. hô hú...."
Hồng Ca lại lớn tiếng hát đáp lời.
- Ở bên đây, ta sống, rất tốt mà.
- Rằng năm này... ta.! Sẽ về lại... ái nha.
- Huynh đệ xin cứ, đợi tin từ ta.
- Đợi ta quay về...
Thạch Hồng Thủy.
- Thật cho đến tới tận bây giờ ta cũng không thể hiểu sao..
- Ở nơi khách nhân, huynh sống là khỏe thật sao.
- Giường ngoài nó đâu, lớn như là ở nhà này đâu.
- Tối lạnh lắm đó, huynh phải đắp thêm gì đây.
Hồng Ca.
- Năm này dù sao ta, nhất định cũng về nhà.
- Nhớ phải thăm ta, cũng làm tốt chu đáo cha mẹ..
- Huynh đệ ta đến khi đó, hảo hảo nói chuyện nhiều hơn nha.
- Lạc, dưa muối ấy.. huynh đệ cứ việc chuẩn bị đi....
Hồng Ca gọi lớn, mỹ yêu Thạch Hồng Thủy nhép họa.
- Huynh đệ a... (Huynh đệ à.!)
- Thật nhớ huynh... (Thật nhớ huynh.!)
La Thần lúc này đã lôi kéo thêm không ít người tham gia nhóm loi nhoi, gồm Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Đinh Lực, Cương Liệt, Xích Châu, Xa Lôi, Đông Chí, Hồ Thống. Liền tất cả nhún nhảy rất mảnh liệt hô.
"Huynh đệ a...."
Thạch Hồng Thủy tiếp tục biểu diễn hát.
- Huynh bên đó có tốt, hay là không..?
- Cũng chẳng chịu chủ động, liên lạc về... hỏi thăm.
- Hỏi xem rằng ta, rằng ta như nào....
Hồng Ca gọi lớn, mỹ yêu Thạch Hồng Thủy nhép họa.
- Huynh đệ a... (Huynh đệ à.!)
- Yên tâm đi... (Yên tâm nha.!)
La Thần, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Đinh Lực, Cương Liệt, Xích Châu, Xa Lôi, Đông Chí, Hồ Thống, lại tiếp phu phục được một đám gia nhập nhóm loi nhoi gồm. Hồng Lệnh, Hồng Lữ, Hải Na Na, Hải Hư Câu, Hoa Đại Kỳ, Hoa Nhị Ngọc, Lục Diễn. Liền tất cả lại hô vang.
"Huynh đệ a..."
Hồng Ca mắt thấy huynh đệ nhà mình rất hưởng ứng thì cũng liền rất nhiệt tình hát.
- Ta bên đây, ở đây, sống tốt mà.
- Rằng năm này... ta.! Sẽ về lại... ái nha.
- Huynh đệ cứ việc, đợi tin của ta.
- Tin ta quay về...
"Hố..... ố..... hú......" La Thần dẫn đầu tru lớn vỗ tay không ngừng.
"Hô.... hú... hú...." Tiểu Bạch ham vui cũng không kém phần hú to.
"Xì...." Song Ngư liền chỉ biết phì cười rất vui vẻ nhìn hai tên ôn thần La Thần và Tiểu Bạch kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.