Đáy lòng Phó Kim Phong vốn vẫn còn đang lo sợ, sợ bọn họ tự chui đầu vào dọ, sợ bọn họ sẽ bị thiên đế trách phạt, sẽ bị liệt vào hàng tội phạm, sẽ liên lụy đến cả long cung.
Nhưng khi đối diện với tư thế tự tin của Nhiễm Thanh Vân, Phó Kim Phong dường như mới chậm rãi được thả lỏng.
Nhiễm Thanh Vân đứng vững trên Bất Vong, hai tay chắc chắn đỡ lấy lưng và hông của Phó Kim Phong, dễ dàng bế y theo kiểu công chúa. Đây cũng chính là lần đầu tiên Phó Kim Phong trải qua cảm giác bay lên trời là như thế này, nói ra cũng thật xấu hổ, bao nhiêu năm tu luyện phép thuật, đến tự mình biến hóa cũng phải dùng đến thuật cấm... hiện tại muốn lên thiên đình thì phải dựa vào một phàm nhân.
Người cá như Phó Kim Phong cũng tự cảm thấy hổ thẹn.
Phó Kim Phong vòng tay ôm lấy cổ Nhiễm Thanh Vân, thẹn thùng chui vào trong ngực Nhiễm Thanh Vân xây tổ.
Đỉnh đầu đột nhiên vang lên giọng nói ấm áp quen thuộc:" Đừng trốn, mau quay đầu, cùng ta tận hưởng nó đi."
Dưới chân là đại dương xanh thẳm, bên người là mây trắng cùng gió mát, trên đầu là trời xanh ngập nắng. Phó Kim Phong chỉ cần hơi nghiêng đầu là có thể đem toàn bộ cảnh tượng xinh đẹp này thu vào trong mắt, mà thứ đối với y là xinh đẹp nhất, chính là sườn mặt cương nghị của người nào đó.
Trái tim Phó Kim Phong đập càng nhanh, đại não nảy ra ý định điên rồ.
Trên trời gió to, mái tóc của hai người lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603133/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.