Thời điểm mặt trời ngả về phía tây, không khí càng trở nên nóng nực, cá đỏ nhỏ bị ném ở xô nước liền mấy canh giờ, đói đến muốn ngất... nhưng nó lại không biết làm thế nào mới gọi cái người kia, đành khó chịu nhịn đói bơi qua bơi lại.
Mặt trời chìm xuống mặt biển, mặt trăng leo khỏi đỉnh núi, trong khi cá đỏ nhỏ còn gật gà gật gù, xô nước đột nhiên trấn động, nó vừa mở mắt, đã thấy một thân thiếu niên anh tuấn, tóc buộc gọn sau đầu, người khoác áo thiên tằm, tay cầm kiếm sắc bén, hùng hùng hổ hổ xách xô nước lên.
Nếu không phải gương mặt y trang, nó liền khẳng định cái thiếu niên anh tuấn này với kẻ thô lỗ lôi lôi kéo kéo với tiểu hoàng tử vào sáng nay không phải là cùng một người. Cái khí chất thiên tiên này, không phải phàm nhân nào cũng có thể có đâu.
Ở bên kia Phó Kim Phong khó khăn trốn khỏi Nhật Mặc, nằm trong vỏ sò lớn của mình, nghĩ ngợi một hồi liền ngủ quên mất. Vỏ kiếm cảm nhận được hơi thở đều đặn của Phó Kim Phong, lúc này mới ở trong lòng bàn tay của Phó Kim Phong chậm chạp phát sáng.
Nó cố gắng phát ra ánh sáng cực kì nhạt để không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của Phó Kim Phong, nhưng hiệu quả của ánh sáng đó lại không hề nhạt chút nào.
Vỏ kiếm trước tiên sử dụng một vài phương pháp đặc dụng, truyền tin về cho Bất Vong, để Bất Vong đóng vai trò trung chuyển, truyền lại tin tức cho Nhiễm Thanh Vân. Mặc dù vỏ kiếm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603126/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.