" Phản kháng cái gì? Ta không thích lạt mềm buộc chặt đâu, ngoan ngoãn một chút, ta sẽ nhẹ nhàng." Thái tử nhận được phản kháng của Phó Kim Phong tâm tình nháy mắt trở nên hung ác.
" Nằm mơ." Con ngọc hoàng đại đế ta đây còn chưa thèm đâu.
Phó Kim Phong hừ lạnh, xoay người liền chạy.
Tuy nhiên bởi vì thời gian dùng chân hơi ngắn, chuyển động vẫn chưa đủ thuần thục, tốc độ chạy của Phó Kim Phong thấp hơn người bình thường rất nhiều. Thái tử dường như cũng nhận ra điều đó, nảy sinh ý nghĩ muốn chơi đùa với Phó Kim Phong... gã vừa đi vừa nghỉ vẫn có thể dễ dàng bám theo sau Phó Kim Phong đang dùng toàn bộ sức lực cắm đầu chạy.
Hoàng cung quá lớn, Phó Kim Phong lại không thông thuộc đường, y chạy một lúc liền mơ hồ... nhìn mấy hướng đi tách ra trước mặt, nhất thời không biết chọn đường nào.
" Tiểu mĩ nhân, không muốn chạy nữa rồi?" Thái tử vừa đi vừa phe phẩy quạt giấy trên tay, tiến đến ngay phía sau Phó Kim Phong.
Phó Kim Phong đáy lòng hoảng hốt, lễ phục trên người đã bị y ném đi gần hết, chỉ còn lại một mảnh trung y và chân váy nhưng nó vẫn rất rườm rà, cực kì khó cho việc di chuyển của Phó Kim Phong.
Mắt thấy sắp bị đuổi kịp, Phó Kim Phong tâm tình liền càng thêm gấp gáp. Ở trên mặt đất, y không thể sử dụng phép thuật, nếu thật sự xảy ra sô sát, Phó Kim Phong không dám chắc sẽ dành được phần thắng.
Phó Kim Phong cắn răng, chọn đại một lối đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603116/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.