" Nói chuyện nhẹ nhàng, không được to tiếng với cậu ấy, không được tùy tiện sử dụng dị năng, sẽ làm người khác bị thương... lần đầu cảnh cáo, nếu còn tiếp diễn, ném xuống sông cho cá ăn. Đã nghe rõ chưa?" Nhiễm Thanh Vân tư thế hiên ngang đứng thẳng lưng, giọng hờ hững.
Gương mặt xanh xám cũng không thể làm giảm đi khí chất lạnh lẽo của bậc đế vương.
Đám người hoàn toàn bị tư thái này của Nhiễm Thanh Vân dọa sợ.
" Một là nghe lời cậu ấy, hai là cút khỏi đây. Hiểu rồi chứ?" Nhiễm Thanh Vân lạnh lẽo lặp lại.
" Hiểu... hiểu rồi." Đám người dị năng giả đồng thanh đáp theo bản năng.
" Được rồi đó, muốn nói gì thì nói đi." Nhiễm Thanh Vân trở lại chỗ ngồi bên cạnh Phó Kim Phong, nhẹ nhàng cưng chiều, xoa xoa đầu Phó Kim Phong.
" Được a." Phó Kim Phong vui vẻ mỉm cười gật đầu.
Đám người vừa bị khí chất của Nhiễm Thanh Vân dọa sợ, giờ lại bị hung hăng đập cẩu lương vào mặt, nhất thời không thể tỉnh táo. Đám người Lữ Tân bộ dạng tràn đầy kinh nghiệm, ngồi một bên xem như không có chuyện gì xảy ra, bày ra bộ mặt thấu hiểu.
Lần đầu chứng kiến cảnh tượng ân ái của hai người này, bọn họ cũng hoảng muốn chết!
Có người cùng chịu chung cảnh ngộ, hiện tại đã không còn cảm thấy bọn họ quá đáng thương nữa.
Sau khi Nhiễm Thanh Vân ra mặt, đám người ngoan ngoãn hơn không ít, thật sự nghe theo chỉ dẫn của Phó Kim Phong, hoàn thành thảo luận đưa ra phương án giải quyết vấn đề lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603060/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.