Nhiễm Thanh Vân làm loạn ở khu an toàn trung tâm, tiếng xấu đồn xa, bây giờ cho dù Nhiễm Thanh Vân có cùng Phó Kim Phong chạy đến khu an toàn nào cũng không được chào đón. Nhiễm Thanh Vân cảm thấy, nếu bọn họ không chào đón mình, vậy mình tự lập một cái là được rồi.
Dù sao bây giờ muốn vào rừng sống ẩn dật cũng không được nữa, thực vật đều đã biến dị đến mức cha mẹ cũng không nhận ra nữa rồi... huống hồ lò sưởi còn sống chết đòi mang theo đám người anh em cùng tổ đội của mình theo.
Nhiễm Thanh Vân còn nhớ rất rõ, cái ngày mà đám người kia biết tin Phó Kim Phong bị vạch lỗi bãi chức...
" Thiếu tướng chắc chắn không phải loại người như vậy, chúng tôi cùng nhau vào sinh ra tử, chúng tôi tin thiếu tướng." Lữ Tân nghiêm trang đứng trước mặt Phó Kim Phong nêu rõ quan điểm.
" Đúng, thiếu tướng tốt nhất, thiếu tướng chắc chắn không phải như bọn họ định tội." Liễu Bạch cứng rắn tán thành.
" Chúng tôi tin tưởng thiếu tướng."
" Thiếu tướng đi đâu chúng tôi đi đó."
" Mọi người..." Phó Kim Phong cực kì cảm động trước phản ứng của mọi người, cảm động đến rưng rưng nước mắt. Quả nhiên y không tin tưởng nhầm người. Trừ cái kẻ tên A Hựu kia ra.
Nhiễm Thanh Vân đứng một bên:"..."
Không hiểu tinh thần quân nhân trong quan niệm của đám người này là gì nữa... tinh thần quân nhân bất diện hùng tráng đến nỗi bắt tay nhau đào ngũ như thế này, quả nhiên có một không hai.
Đám người đào ngũ chạy theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603059/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.