Nhiễm Thanh Vân sau khi hoảng loạn trong lòng một đoạn thời gian dài, khó khăn lắm mới có thể ổn định lại được tinh thần, mới bắt đầu cẩn thận nhớ lại 101 cách chăm sóc người bệnh mà trước đây đã từng học qua, Nhiễm Thanh Vân đầy dịu dàng, đầy ôn nhu làm theo từng cái một.
Bước đầu tiên là phải nghĩ cách giảm nhiệt độ người bệnh xuống. Nhiễm Thanh Vân nghiêm túc suy nghĩ đến việc dùng chính thể chất thiên hàn của mình. Được, quyết định như vậy đi.
Nhưng trước đó, phải lau qua người cho lò sưởi đã, còn phải thay quần áo mới nữa. Không thể để lò sưởi mặc bộ quần áo bẩn thỉu thê thảm này được.
Nhiễm Thanh Vân chọn một bộ quần áo thoái mái trong không gian đặt ở đầu giường, tiếp tục tiến đến bước tiếp theo... cởi đồ.
Nhiễm Thanh Vân đối diện với cơ thể trần trụi của lò sưởi, ánh mắt hơi đổi, yết hầu không kìm được lên xuống một lượt. Nhiễm Thanh Vân rời đi ánh mắt, mất tự nhiên ho khan.
[ Chủ nhân, ngài thay đổi rồi, hu hu.] Vương Bội nhảy ra, điên cuồng ôm cột gào thét.
Ta có gì mà thay đổi? Ngươi im miệng, đừng có ngậm máu phun người.
[ Chủ nhân thay đổi rồi, trưởng thành rồi, chủ nhân biết có ý đồ bất chính với người khác rồi.] Vương Bội không quản thái độ của Nhiễm Thanh Vân, vẫn điên cuồng ôm cột gào thét.
Ngươi im miệng.
[ Chủ nhân thẹn quá hóa giận rồi, chủ nhân muốn giết người diệt khẩu rồi.] Hệ thống càng nói, ý tứ vui mừng bên trong chất giọng gào thét lạnh băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603043/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.