Nhiễm Thanh Vân ôm chặt không chịu buông, hơi thở lạnh lẽo phả vào cổ Phó Kim Phong.
Phó Kim Phong bị bộ dạng hoảng loạn này của Nhiễm Thanh Vân làm cho tim mềm nhũn, không còn để ý đến việc y phục mới thay của mình bị mồ hôi lạnh làm bẩn, y chậm rãi vươn tay túm lấy Nhiễm Thanh Vân, kéo anh từ sau lưng ra trước mặt.
Nhiễm Thanh Vân ngồi đối diện với Phó Kim Phong, ánh mắt phức tạp lại kiên định nhìn y chằm chằm.
Phó Kim Phong bị nhìn, lại không cảm thấy chột dạ, y cũng cẩn thận nhìn Nhiễm Thanh Vân, quan sát anh cẩn thận, cuối cùng mới ôn nhu hỏi:" Có chuyện gì sao?"
Nhiễm Thanh Vân duy trì tư thế nhìn Phó Kim Phong không rời mắt lắc đầu:" Không..."
Phó Kim Phong nhớ lại biểu hiện mê man của Nhiễm Thanh Vân vừa rồi, sao có thể tin Nhiễm Thanh Vân thật sự không sao? Y dịu dàng lau mồ hôi trên trán Nhiễm Thanh Vân:" Là mơ thấy ác mộng sao?"
Ác mộng?
Nhiễm Thanh Vân nhìn y, lắc đầu:" Không phải."
Không phải ác mộng, là thật!
Phó Kim Phong tưởng Nhiễm Thanh Vân ngại ngùng không chịu nhận liền mỉm cười với anh:" Đừng ngại, ta sẽ không cười đệ."
" Ta không có, Phong ca ca." Nhiễm Thanh Vân nhào vào lòng Phó Kim Phong, sống chết không chịu nhận.
Phó Kim Phong cũng không phải dạng người ép buộc người khác, Nhiễm Thanh Vân không muốn nói, Phó Kim Phong cũng không ép buộc anh.
Nhiễm Thanh Vân ôm y rất chặt, tựa như muốn đem y găm vào cơ thể. Phó Kim Phong để mặc anh ôm mình, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603001/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.