Phó Kim Phong phát hiện Nhiễm Thanh Vân tâm trạng không vui, cúi đầu hỏi:" Sao lại không vui rồi?"
Nhiễm Thanh Vân chôn đầu vào trong ngực Phó Kim Phong hờn giận:" Không sao."
" Thanh Vân!"
Không thèm đáp.
" Thanh Vân!"
Không thèm động.
" Vân Vân ah..."
" Cái gì? Gọi một lần là nghe thấy rồi, ta cũng đâu có điếc." Nhiễm Thanh Vân bỏ mặt ra khỏi lồng ngực Phó Kim Phong, nhìn đến một bên sườn mặt của y.
Phó Kim Phong lúc này đang cười rất tươi, đáy mắt long lanh như sao đêm, nhìn anh cười.
Nhiễm Thanh Vân cảm thấy bị coi thường, lại hừ lạnh hai cái chốn vào ngực Phó Kim Phong.
Phó Kim Phong:"..."
Nhiễm Thanh Vân cũng không hiểu tại sao mình thành ra như thế này!
Ở vị diện minh tinh kia, anh còn có thể tự giải thích cho những hành động kì lạ của mình bằng việc diễn suất để có thể lôi kéo tên đầu gỗ lò sưởi lúc đó! Nhưng hiện tại, lò sưởi đã lấy được đến tay rồi, mỗi ngày đều có thể tùy tiện ôm ôm. Anh có thể xác định cho dù anh không phải ứng như thế này thì vẫn có thể ôm lò sưởi trong tay a!
Đáy lòng một lần nữa xuất hiện cảm xúc không tên khiến anh không tự chủ mà nhớ lại khoảng thời gian cuối cùng ở vị diện trước.
Nhiễm Thanh Vân bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ!
Không thể nào!
Chuyện này là không thể!
Nhiễm Thanh Vân hoảng loạn, nhảy ra khỏi lồng ngực Phó Kim Phong.
Động tác của Nhiễm Thanh Vân quá lớn, dọa Phó Kim Phong không nhỏ.
Phó Kim Phong nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603000/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.