Phó Kim Phong bị đánh một trận thừa sống thiếu chết, cả người đau đớn ngất đi.
Hóa ra không phải là bố y đánh bạc nợ tiền.
Bố của y hôm nay tới đây uống rượu, bỏ quên điện thoại, là đám người này nhặt được điện thoại của bố y, lừa y tới đây để chiếm đoạt tài sản.
Phó Kim Phong còn chưa kịp ở trong lòng xin lỗi ông bố nghiện rượu của bình, đã bị bọn chúng đánh đến quỳ trên mặt đất.
" Không có tiền cũng không sao, nhìn thấy mày, chúng tao đột nhiên cảm thấy có thứ khác hứng thú hơn."
Phó Kim Phong:"..."
Cơ thể đau đớn, thần trí mơ mơ màng màng, phát hiện y phục của mình từng bước từng bước bị xé bỏ, đống bàn tay ma quái ghê tởm lần mò trên người y, cơn buồn nôn choáng váng nghẹn trong cổ họng.
Hai tay Phó Kim Phong bị trói ra đằng sau, hai chân lại bị tóm chặt, không cách nào phản kháng.
*Cạch*
Căn phòng chứa đầy bóng tối đột nhiên bị ánh sáng trắng ngoài hành lang bao chọn, vừa vặn chiếu lên thân thể bắt mắt của Phó Kim Phong.
" Thưa ngài, rượu đến rồi."
" Để đó, cút."
Đám người bên trong dường như không có kiên nhẫn nghe phục vụ lảm nhảm, tức giận đuổi người.
" Ditme, con mèo này ở đâu ra đây."
" Mẹ mày, mày làm gì thế?"
" Mau, bắt nó lại, tao phải đánh chết nó."
Phòng bao loạn thành một đoàn, đến khi yên tĩnh trở lại, cả căn phòng đã bị làm cho náo loạn.
Nhiễm Thanh Vân từ trên xe đẩy nhảy xuống đất, bởi vì đệm thịt dưới chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1602983/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.