" Bảo Bảo, em bị làm sao thế?" Phó Kim Phong bị nhiệt độ cơ thể của Nhiễm Thanh Vân dọa sợ.
Bình thường, nhiệt độ cơ thể của Nhiễm Thanh Vân đều rất thấp, là thấp đến không thể tưởng tượng nổi, Phó Kim Phong chưa từng gặp con mèo nào nhiệt độ thấp như thế. Nhưng Nhiễm Thanh Vân sinh hoạt rất bình thường, dường như nhiệt độ cơ thể thấp cũng không ảnh hưởng đến cơ thể của mèo nhỏ.
Phó Kim Phong cũng không để ý.
Ở cùng nhau gần một năm, y chưa từng thấy Bảo Bảo bị bệnh.
Hôm nay, tại sao đột nhiên bị bệnh rồi?
Nhiễm Thanh Vân không còn cách nào, vừa từ trên phòng chạy xuống bàn ăn đã bị hệ thống cưỡng ép đi vào trạng thái chữa trị, tinh thần mê man.
Trong cơn mê, Nhiễm Thanh Vân chỉ mơ hồ nghe được tiếng gọi đầy lo lắng của lò sưởi nhà mình, sau đó cơ thể bị người ta xách lên.
" Bác sĩ, mau cứu em ấy đi!" Phó Kim Phong đưa Nhiễm Thanh Vân chạy đến một tiệm thú ý, một câu nói đó, tựa như dùng cả sinh mạng để nói.
Bác sĩ bị bộ dạng sắp khóc của Phó Kim Phong dọa sợ, nhanh chóng bỏ việc đang làm dở trên tay xuống, đỡ lấy Nhiễm Thanh Vân từ tay Phó Kim Phong.
Nhiễm thanh Vân bị đặt trên giường khám, cơ thể mèo nhỏ hơi run rẩy.
" Bác sĩ, làm ơn cứu em ấy giúp cháu!"
" Tôi sẽ cố hết sức, cậu đừng quá lo lắng." Bác sĩ vốn cũng bị nhiệt độ cơ thể của Nhiễm Thanh Vân dọa sợ, kinh nghiệm bao nhiêu năm chữa bệnh cho động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1602982/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.