Giữa tháng Chín, thành phố B đang trong những ngày oi bức nhất trước khi vào thu.
Trong khuôn viên được những con đường rợp bóng cây xanh bao quanh, bỗng xuất hiện thêm rất nhiều chiếc xe đạp mới tinh, từng cơn gió phả qua theo nhịp bánh xe lao vun vút.
"Em nói này, sao anh phơi nắng mà chẳng đen đi chút nào thế?" Dựa hẳn người lên lưng Hà Tu, Diệp Tư lười biếng nheo mắt trong làn gió nhẹ, "Anh nhìn mấy người bạn cùng phòng của anh mà xem, trông sắp biến thành trứng bắc thảo (*) cả rồi."
(*) Trứng bắc thảo là món trứng được ủ lên men từ vài tuần đến vài tháng trong hỗn hợp đất sét, tro, vôi, muối và trấu, có nguồn gốc từ Trung Quốc. Trứng có lớp vỏ ngoài màu đen hoặc đen-trắng xen lẫn với những hoa văn đẹp mắt.
Hà Tu đạp xe thong thả, rẽ vào một con đường nhỏ khác. Trên đường sinh viên đi bộ nhiều hơn, nên hắn giảm tốc độ, thấp giọng nói: "Anh cũng đen hơn chút rồi, chỉ là không rõ lắm thôi."
Diệp Tư bị nắng làm cho mơ màng, nghe vậy lại nghĩ ngợi, "Cũng đúng, trên người anh cũng có vết rám nắng."
Huấn luyện quân sự ở Đại học Q vừa kết thúc, đám tân sinh viên ai nấy đều như tróc một lớp da.
Gần một tháng huấn luyện đã khiến những "con cưng của trời" ấy xóa bỏ lớp vỏ kiêu ngạo, sinh viên cùng khoa nhìn nhau cũng thấy quen mặt.
Suốt quãng đường từ cổng phân ranh giới giữa hai trường đi xe đạp sang, Diệp Tư chẳng ngủ được giấc nào tử tế. Cứ cách một lúc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725307/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.