"Thưa các hành khách, hai mươi phút nữa chúng ta sẽ đi vào đoạn 'Thiên lộ'. Tàu sẽ đi qua khu vực cao nguyên gồm Khả Khả Tây Lý, đèo Côn Luân, đèo Đường Cổ Lạp, độ cao trung bình trên 4000 mét. Xin mọi người chú ý tình trạng cơ thể, giữ tâm lý thoải mái. Nếu cảm thấy khó chịu chỗ nào, hãy liên hệ với nhân viên phục vụ trên tàu..."
Toa tàu vốn ồn ào bỗng yên tĩnh trong chốc lát, rồi lại vang lên những tiếng trò chuyện nhỏ, đan xen vào nhau. Đèn trong toa được điều chỉnh dịu dần xuống, những dãy núi tuyết nối tiếp cuối cùng cũng hiện ra rõ ràng ngoài cửa sổ.
Diệp Tư tháo tai nghe xuống, không nhịn được đưa tay chọc chọc vào ngọn núi tuyết qua lớp kính.
Hà Tu tháo nốt tai nghe bên còn lại, khẽ nói: "Ăn chút socola đi."
Phản ứng cao nguyên thường đến đột ngột, đồ ngọt có thể giúp cơ thể và tinh thần dễ chịu hơn một chút. Diệp Tư gật đầu, Hà Tu đứng dậy với tay lấy túi hành lý trên ngăn để đồ.
"Lấy nhiều một chút." Diệp Tư nói nhỏ.
Cô gái ngồi phía trước bất ngờ quay đầu lại, qua khe hở giữa hai ghế đối diện ánh mắt của Diệp Tư. Sắc mặt Diệp Tư bình thản, nhưng chỉ một giây sau, cô gái kia đã bối rối vội vàng quay đi.
Diệp Tư khẽ thở dài.
Hà Tu lấy ra một nắm đầy socola, Diệp Tư tuỳ tiện xé vỏ, cắn một miếng.
Vị ngọt đậm lan toả nơi đầu lưỡi.
"Em thấy khó chịu không?" Hà Tu khẽ hỏi.
Khóe môi Diệp Tư cong lên: "Anh có nghe kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725306/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.