Mùi thơm của đồ nướng từ phòng 602 lan khắp tầng sáu, người đi ngang qua cửa cũng không nhịn được phải ghé đầu nhìn vào.
Thẩm Lãng co một chân lên đặt trên ghế, trong tay cầm một xiên thận dê to:
"Xiên thận dê nhà anh Xuyên thật sự tươi ghê."
"Ngon thật." Ôn Thần cũng cầm một xiên thận dê, cắn từng miếng nhỏ, nói:
"Anh Xuyên đúng là ông chủ quán nướng ngon nhất, thịt cũng rất tươi, hoàn toàn khác với đồ nướng ngoài kia."
Thẩm Lãng nghiêm túc giơ ba ngón tay: "Giúp tôi bồi bổ thận ba năm."
Diệp Tư không đáp lời, lúc đói bụng cậu lười chẳng muốn nói câu nào. Túi đồ nướng lớn Hà Tu mang về đặt ngay trên bàn cậu, đúng là nguồn gốc của tội ác, mùi thơm ngào ngạt đến mức khiến người ta hơi choáng váng.
Hà Tu mang đồ rửa mặt đi vào: "Bên ngoài toàn mùi đồ nướng."
Diệp Tư thò tay lục trong túi, lấy ra xiên thận dê cuối cùng: "Đến ăn thịt đi."
"Có thể đưa anh một xiên bình thường hơn được không?" Hà Tu dựa vào thang giường, "Còn thịt bò không?"
"Có." Diệp Tư đổi cho hắn một xiên, lại tiếc nuối tặc lưỡi: "Vốn dĩ đặc biệt để dành cho anh một xiên thận dê cơ mà."
"Bổ thận đó." Thẩm Lãng nghiêm túc giơ que tre chỉ vào Hà Tu.
Hà Tu vốn ăn không nổi mấy món nặng mùi, như thận dê (*) chẳng hạn.
(*) Món thận dê nướng này đã xuất hiện ở khá nhiều chương trước nhưng mk chưa cho ảnh minh họa, trông nó thế này nha:
Hà Tu cắn hai miếng thịt bò nướng, trong tầm mắt thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725302/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.