Ngoài cổng phụ của Q Đại và B Đại có một con đường dài rợp bóng cây, hai bên đường là đủ loại cửa hàng nhỏ. Con đường hơi dốc xuống, đi dọc theo dốc chừng hơn hai mươi phút là có thể tới con phố nơi có khách sạn.
Trên cánh tay của Hà Tu treo chiếc áo khoác mỏng mà Diệp Tư vừa cởi ra, hai tay cậu nhét trong túi quần, thong thả cùng Diệp Tư đi xuống dốc.
Diệp Tư lại đi lùi về phía sau, vừa khoa tay múa chân vừa nói hăng say.
"Vị giám khảo lớn tuổi kia thở dài một cái, nói: 'Ôi, sao bạn cùng bàn lại không đăng ký cùng một trường đại học vậy?'" Cậu cố ý hạ thấp giọng bắt chước, sau đó lại lập tức nâng cao giọng: "Nữ giám khảo thì nói, 'Thôi có còn hơn không, cùng bàn thì ít nhất cũng có một người tới rồi.'"
Khóe môi Hà Tu không kìm được mà cong lên, nhìn Diệp Tư: "Em đi chậm lại một chút."
Diệp Tư xua tay: "Nghe em nói đã. Rồi lão tiên sinh ấy lại bảo, 'Cũng phải.' Lão tiên sinh ấy thật sự có duyên với chúng ta, vừa vào đã chọn đúng dạng bài mà anh thường hay nhấn mạnh phải tách ra giải, sau đó lại tán thành cách giải khác mà em nghĩ ra ngay lúc đó."
Hà Tu mỉm cười gật đầu: "Ừ. Lúc vừa đến đón em, anh nghe người khác nhắc tới tên ông rồi. Ông ấy là giáo sư lâu năm của khoa Toán B Đại. Hồi nhỏ anh từng đọc cuốn Tư duy toán học do ông ấy viết." "Thật hả?!" Diệp Tư tròn xoe mắt: "Lúc đó nhỏ đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725301/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.