"Anh ra ngoài chơi với bọn họ đi." Diệp Tư đứng ở cửa nhà vệ sinh rồi lại khựng lại chút, "Em ngồi trong phòng một lúc, hai chúng ta đừng cùng nhau ra ngoài."
"Vậy em học bài đi." Hà Tu nói.
Diệp Tư hít sâu một hơi, ánh mắt có phần mông lung: "Được, em lại đi học tiếp... M* nó."
Hà Tu vừa đi đến cửa, lại nghe Diệp Tư gọi nhỏ phía sau: "Bạn cùng bàn."
"Ừm." Hà Tu dừng chân lại, chờ cậu nói.
"Bạn trai," Diệp bá vương nhỏ giọng, "ăn cơm thì nhớ gọi em nhé."
"Ừm." Hà Tu có chút luống cuống quay đầu lại, kéo cửa ra, cố giữ bình tĩnh "ừ" thêm lần nữa, rồi mới nhấc chân đi.
Diệp Tư nhìn bóng lưng hắn, thở dài một hơi, thở xong lại ngẩn ngơ nửa ngày, rồi bất chợt thấy có chút buồn cười.
Cậu tiện tay đẩy cửa sổ, gió bên ngoài thổi vào mặt, mang đến một cảm giác mơ hồ kỳ lạ.
Diệp Tư hít mạnh một hơi, cười rồi ngồi xuống mở vở bài tập.
Yêu đương quả thật thần kỳ vô cùng. Nhìn người ta thì đơn giản lắm, anh thích em, em thích anh, ở đâu cũng có thể ôm nhau hôn hít. Nhưng đến lượt bản thân thì hoàn toàn không phải chuyện dễ.
Trong lòng gào thét: ông đây thích anh đấy! Ông đây thích chết anh rồi! Nhưng lời đến miệng lại nuốt xuống, lắp ba lắp bắp nửa ngày, cuối cùng ngáp một cái để che giấu đi.
Diệp Tư đột nhiên nhớ lại trận bóng rổ lần trước, cậu đứng lên ghế gào "Ê này!" trước mặt nửa khối học sinh, không nhịn được tặc lưỡi một tiếng.
Bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725274/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.