Diệp Tư lặng lẽ cùng Hà Tu bước lên hai bước, rồi lại quay đầu lại.
Cánh tay của gã đàn ông vẫn khoác trên vai cô gái, lần này còn rõ ràng hơn, hai người vừa đi vừa nói cười vui vẻ.
Diệp Tư không nhìn Tiểu Kiều nhiều, mà cẩn thận quan sát người đàn ông kia.
Trông lưu manh, đầu trọc mới mọc một lớp lông lún phún, trên tai còn đeo hai chiếc khuyên.
"Nhìn kìa, là loại bạc 925 gắn đá zircon (*) lấp lánh trong truyền thuyết, chắc khoảng hơn hai chục tệ một chiếc." Diệp Tư nói với vẻ mặt không chút cảm xúc.
(*) Là một loại đá quý tự nhiên có nhiều màu sắc (xanh, vàng, nâu, đỏ, tím, trắng),được sử dụng trong trang sức nhờ độ lấp lánh gần giống kim cương. Nhưng giá trị của nó rất thấp và thường để giả kim cương.
Trước khi gã kia chu môi hôn lên mặt Tiểu Kiều, cậu đã quay đầu lại.
Hà Tu khẽ bóp cánh tay cậu, "Anh gọi xe rồi."
"Đi thôi." Diệp Tư mở nắp cốc trà sữa, uống cạn mấy ngụm rồi giơ tay ném qua bên cạnh, chiếc cốc rỗng bay thẳng vào thùng rác, "lạch cạch" một tiếng.
Xe lăn bánh vừa lúc ngang qua chỗ ban nãy, Diệp Tư dường như vô tình ngẩng đầu liếc qua, thấy cô gái cùng gã đàn ông kia đã vào quán trà sữa.
"Thật là m* nó chán chết." Diệp Tư uể oải nói, khó chịu thu hồi ánh mắt, "Nhìn trúng con cóc ghẻ kiểu đó cũng dượdc ha."
Bác tài cười khà khà: "Thanh niên đừng nói chán, để chú bật cái gì vui vui cho." Vừa nói ông vừa bấm bảng điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725273/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.