Từ "Cmn đỉnh vãi" vừa bật ra khỏi miệng Diệp Tư, Hà Tu đang ngẩn người liền lập tức đầu lại.
"Cậu vừa nói..." Hà Tu hơi do dự, trong mắt thoáng chút không chắc chắn, khẽ hỏi: "Đỉnh vãi?"
"Đúng thế." Diệp Tư cười như thể chẳng có chuyện gì xảy ra.
"Cậu chẳng phải là sợ đồng tính à?" Hà Tu nhíu mày hỏi. Vẫn nhớ lúc mới ngồi cùng bàn với Diệp Tư còn chưa quen, cậu cứ nhảy tới nhảy lui, hắn cũng ngại đỡ, sợ chạm vào Diệp Tư sẽ khiến cậu khó chịu.
Diệp Tư vừa nghe đến từ "sợ đồng tính" thì ánh mắt thoáng ngẩn ra, Hà Tu không biết có phải bản thân nhìn nhầm hay không. Nhưng Diệp Tư không nói gì thêm, đứng dậy phủi mông: "Đi thôi, xem thử quả cam dại hôm qua còn ở đó không."
Hà Tu khẽ "ừ" một tiếng rồi đứng dậy đi theo.
Hôm qua trời tối đen, hai người cũng chẳng nhìn rõ 'quả cam dại' kia trông thế nào. Diệp Tư nheo mắt trong nắng, lười nhác bước về hướng căng-tin: "Nếu hôm nay lại gặp được nó thì chứng tỏ có duyên, tôi sẽ lên mạng mua ít thức ăn cho mèo, rồi nuôi nó luôn."
Hà Tu đặt xuống chiếc điện thoại đang tra dở "Thẳng nam có hôn con trai không", nói: "Ngày nào cũng có người kiểm tra phòng ký túc, chúng ta đi học cả ngày, không tiện nuôi đâu."
Diệp Tư nheo mắt cười: "Nó lanh lắm, mỗi ngày đến cho ăn cũng được. Sau kỳ thi đại học..." Diệp Tư khựng lại, rồi bình thản nói tiếp: "Sau khi thi xong, nếu còn cơ hội thì mang nó về nhà nuôi. Tất nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725267/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.