Thứ Bảy không có chuông báo sớm, cả phòng ký túc xá 602 chẳng ai chủ động mở mắt.
Diệp Tư đang ngủ say, bỗng nghe "rầm" một tiếng cửa vang dội, cậu giật mình ngồi bật dậy.
Ngay sau đó Hà Tu cũng ngồi dậy, quay đầu nhìn cậu một cái, vẻ mặt vừa trống rỗng vừa mơ màng.
Hai người đêm qua trằn trọc tới gần sáng, giờ bị tiếng động làm tỉnh giấc, đều bàng hoàng mờ mịt.
Giây tiếp theo, Hà Tu đột ngột lật chăn lên, thấy trong chăn cái hộp quà vẫn y nguyên mới thở phào, lại không nhịn được ôm chặt vào lòng.
Rầm!
Tiếng cửa vang lên lần nữa, Tống Nghĩa ở ngoài gào to: "Siêu học thần đẹp trai Hà Tu, sinh nhật vui vẻ!!!"
Hà Tu: "......"
Diệp Tư hít sâu một hơi, nghiến răng chửi: "Cút!"
"Khỉ thật." Tống Nghĩa ấm ức lại đá cửa một cái: "Tối qua nói rồi mà, sáng nay cả nhóm phải oanh tạc chúc mừng học thần, thế mà nửa buổi sáng trôi qua các cậu còn chưa dậy."
"Dậy rồi." Hà Tu bất đắc dĩ nói, "Cảm ơn mọi người."
"Nên thế!" Tống Nghĩa hét: "Mau chuẩn bị đi! Trễ chút nữa thì trò trượt thác rừng rậm với tàu lượn sẽ xếp hàng mệt chết đấy!"
Giọng to của cậu ta làm Diệp Tư choáng váng, chẳng muốn nói thêm chữ nào, yếu ớt leo xuống giường xem giờ.
Quả thật dậy trễ. Kế hoạch ban đầu chín giờ đã phải có mặt ở cổng trường, vậy mà bây giờ vừa đúng chín giờ, hai người mới tỉnh.
Hà Tu cũng xuống giường, cẩn thận ôm chiếc hộp đặt trên mép giường xuống, còn khẽ phủi lớp bụi không tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725263/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.