Trong lúc chạy vội đến, trong đầu Diệp Tư lướt nhanh những người có thể đến gây sự với Giản Minh Trạch.
Khả nghi nhất là Doãn Kiến Thụ. Lần trước chỉ một câu của Giản Minh Trạch đã lật ngược thế cục, rất có thể Doãn Kiến Thụ ôm hận. Nhưng nãy giờ trong đám đông không thấy cậu ta. Hơn nữa nhìn kiểu đồng phục thì rõ ràng là lứa học sinh tốt nghiệp năm ngoái, nên Diệp Tư đoán cũng có thể là đám con trai nào đó thích Thẩm Phi thuê người tới.
Ban đầu cậu hoàn toàn không nghĩ theo hướng này. Nhưng đám kia mang hơi hướng du côn xã hội quá nặng, nếu thật là lứa học sinh năm ngoái vốn chẳng chịu mặc đồng phục đi học, thì càng không có lý do mặc đồng phục quay lại để chụp ảnh.
Bên cạnh nhà ăn có một tòa nhà ba tầng màu xám, được xây từ mấy chục năm trước khi trường Anh Trung mới thành lập, lẽ ra đã phải dỡ bỏ nhưng chỉ treo biển thi công mãi chẳng động tĩnh. Bức tường phía sau phủ đầy dây leo, dưới chân lại là mảnh đất bùn hiếm thấy trong trường, vừa bẩn vừa lộn xộn, lại còn là góc chết của camera giám sát.
Theo lý thuyết đây phải là nơi hẹn hò lý tưởng của các cặp đôi, nhưng trong ấn tượng của Diệp Tư, mỗi lần vô tình đi ngang đều chỉ thấy người hút thuốc, đánh nhau.
Rẽ qua hai khúc cua, trước mặt là lối đi hẹp có thể nhìn thẳng vào trong.
Diệp Tư nheo mắt: có tám người, Tiểu Giản bị chặn ở đó. Gã con trai trong cặp đôi lúc nãy đoán chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725257/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.