Phố Vĩnh Bình nằm ở đường hướng Bắc Trung học Anh Hoa, đường không rộng, hai bên là đủ các loại cửa hàng nhỏ, sau lưng đều là mấy dãy nhà dở dang bỏ hoang do giải tỏa mặt bằng. Lâu dần, con phố này biến thành võ đài tranh giành địa bàn của đủ loại lưu manh.
Đi tiếp về phía bắc còn có Trường Thất Trung – ngôi trường loạn nhất thành phố H, đám côn đồ trong trường đó có khi còn nhiều hơn cả trên phố Vĩnh Bình.
Diệp Tư ngồi trong xe taxi, tai đeo tai nghe.
Nhóm chat "Đại đội lưu manh" bắt đầu rung lên.
Ngô Hưng : [Diệp thần, mày đang đâu thế? Tao với Tống Nghĩa tới đầu phố rồi.] Diệp Tư : [Đang trên xe, tầm nửa phút nữa.] Tống Nghĩa : [Tao mang găng tay sắt rồi, hôm nay cho Trần Tử Hàng biết thế nào là bản lĩnh thật.] Ngô Hưng : [Tao còn mang côn nhị khúc.] Diệp Tư không nhịn được gõ chữ: [Sao mày không mang luôn cả cặp đoản đao Nga Mi nữa đi?] Tống Nghĩa : [Diệp thần, thế mày mang gì rồi?] Diệp Tư nhìn đôi tay trống trơn của mình, tháo tai nghe xuống, khẽ thở dài. Nếu nói thật cho hai thằng này biết cậu chẳng mang gì, lại còn nghe tiếng Anh trên đường tới, chắc mấy cái găng tay sắt với côn nhị khúc kia sẽ dùng lên người cậu trước mất. Ngô Hưng và Tống Nghĩa đã đứng chờ ở đầu phố Vĩnh Bình. Diệp Tư vốn định bảo tài xế chở thêm một đoạn rồi tiện thể đón họ, nhưng tài xế biết trong đó thường xảy ra chuyện gì, nói thế nào cũng không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725225/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.