Hắn nhắm đôi mắt đầy dụng tâm, khi Tử Ngọc đẩy người hắn ra thì sát khí đang toát ra lập tức biến mất. Cô cúi đầu 7 phần kính trọng 3 phần ngượng ngùng nói.
"Hoàng thượng, trời cũng đã tối rồi...thần nghĩ người nên về với hoàng hậu đi ạ."
"Ta hiểu rồi.
Tử Ngọc!"
Nghe hắn gọi, Tử Ngọc phản ứng rất nhanh ngẩng đầu lên, ánh mắt của cô không còn ghét bỏ nữa, dịu dàng đi vài phần, chờ đợi lời nói của hắn.
"Ta rất thích đồ do nàng nấu, nàng vẫn có thể nấu tiếp cho ta chứ?"
"Hả...?"
Lần đầu Tử Ngọc có chút bối rối trước nam nhân này, bình thường cô nhất định sẽ tìm cách từ chối, nhưng hiện giờ trong lòng cô đã đinh ninh hắn đã thay đổi, cô cũng nên cởi mở một chút, thể hiện lòng quân thần tôn kính với vua chúa.
Cô ngẫm nghĩ, chỉ tiện tay nấu cho hắn ăn cũng không có gì quá đáng bèn gật đầu đồng ý.
Hắn đạt được thứ mình muốn liền vương tay xoa đầu Tử Ngọc, cử chỉ của huynh trưởng dành cho tiểu muội, không có lấy một chút càn rỡ.
"Tử Ngọc, từ giờ ta sẽ xem nàng như muội muội, sau này khi thống nhất Nhiên triều ta sẽ giúp nàng chọn một phu quân tốt, cho nàng gả đi thật long trọng."
"Thần, cúi tạ hoàng thượng."
Tử Ngọc mừng rỡ ra mặt, không giấu được nụ cười sung sướng, mới đó thôi mà mọi sự ghét bỏ và hận thù đã được hóa giải. Trong mắt cô, hắn giờ đã trở thành một bậc đế vương tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762458/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.