Dứt lời, Đế Hạc không để cho người khác hoài nghi quá lâu, vuốt râu trắng từ biệt đế vương, ông cùng Khương Bằng quay gót, người rời đi nhưng vẫn để lại âm thanh văng vẳng trong bầu không khí tịch mịch.
"Người gặp gỡ ở kiếp này là để bù đắp cho kiếp trước, duyện nợ định sẵn, khó tránh khỏi."
- Duyên nợ định sẵn khó tránh khỏi ?
Tử Ngọc có chút mông lung không hiểu, nhìn theo bóng người dần mờ nhạt nhíu mày không rời mắt, cứ như người đang cố cảnh báo cô điều nguy hiểm, nhưng cô lại không rõ nguy hiểm đó là gì ?
"Tử Ngọc, xong việc rồi, nàng về đi!"
Giọng nói trầm khàn, Minh Hiên Nhiên chóng đuổi người đi một cách vội vã, hắn cũng không đợi Tử Ngọc kịp tiếp thu quay bước rất nhanh, hành động không có gì khác thường so với mọi khi.
Người khác không thấy được cái liếc mắt nguy hiểm của hắn, chỉ có Âm Nguyệt Tuyết đi cạnh chú ý, nhìn ra hắn là đang có dụng tâm với nữ tử kia.
Mà, sau khi mọi chuyện xảy ra, Tử Ngọc lại không nhận thức được điều khác thường, cũng chẳng mấy để tâm những câu nói đầy ẩn ý. Xong việc liền gấp gáp trở cung của mình.
Cây trâm ngọc của Đế Hạc tặng được cô trân trọng như châu báu cất giữ cẩn thận, sau đó quay lại công việc thường ngày của mình, xem qua các báo cáo của binh sĩ trong quân doanh. Đến chiều tối lại bận bĩu làm thức ăn cho người khác.
Vẫn như cũ, Tử Ngọc chuẩn bị hai phần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762457/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.