Con đường kéo dài vô tận, những linh hồn đơn bạc lặng lẽ ngang qua nhau. Độ ngưng tụ linh hồn mỗi người mỗi khác. Có người trong suốt không chân thật, có người lại mang một màu trắng đục. Cũng có linh hồn trông giống người bình thường.
Kiến trúc của Vô Gian cũng thật kì quái. Ngươi có thể nhìn thấy một tòa nhà hiện đại ba mươi tầng. Bên cạnh lại là một đình viện cổ xưa.
Khắp nơi đều có người.
Người qua người lại đều ghé mắt nhìn bóng dáng đỏ rực đang chậm rãi đi tới.
Cô thật sự rất đẹp. Là người đẹp nhất mà họ từng thấy.
Bọn họ không dám đến quá gần. Ở đây, cường giả mới được nói lớn. Nếu không khi gặp trong thế giới nhiệm vụ, những kẻ yếu ớt sẽ bị chèn ép đến tan biến.
Vẫn là không nên đắc tội với ai.
Bộ Khuyên hờ hững đi qua, tà váy đỏ kéo dài trên nền trắng xóa sinh ra ảo giác. Ánh hào quang kim sắc trên người cô làm những linh hồn xung quanh không dám nhìn thẳng.
Một nam nhân kì quái từ đâu chạy tới chặn đường, trên tay là một tờ giấy. Hắn mặc trang phục cổ đại, chỉ là có chút bần hàn. Vẻ ngoài hạng trung, thả trong đám người một năm mới tìm ra.
Hắn đưa tờ giấy đến trước mặt Bộ Khuyên, cười tiêu chuẩn nói: “Vị cô nương này lần đầu tiên gặp mặt, không biết cô có cần gì, chỉ cần nói chúng tôi đều sẽ đáp ứng được. Cô nương là người mới đến sao?”
Bộ Khuyên thành thật gật đầu.
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoan-thanh-tam-nguyen-nhan-vat/3080298/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.