Căn phòng tràn ngập không khí cổ xưa, những ánh đèn nhạt màu êm dịu. Một cô gái xinh tươi ngồi thẳng tắp, mắt vô ý đảo xung quanh. Mặc dù tò mò nhưng cô vẫn cố ngồi yên một chỗ. Cô có đường nét rất thanh tú, đôi mắt và gò má rất giống một người. Đó chính là vẻ ngoài của Dịch Giản, chỉ là ánh mắt đó trong trẻo hơn nhiều.
Đến khi cánh cửa được mở ra thì cô gái mới thả lỏng người, vội vàng đứng bật dậy, cúi đầu thật thấp nói: “Xin chào!”
Diệm Bân dắt tay Bộ Khuyên rụt rè tiến vào, còn không quên nói lời cảm ơn với người hướng dẫn. Hắn thấy cô gái kia đang cúi chào mình nên cũng cúi chào lại. Hai tên ngốc làm trò ta chào ngươi, ngươi chào ta. Đến khi Bộ Khuyên lên tiếng bọn họ mới chịu thôi:
“Xin chào Cát tiểu thư!”
Cát Mẫn Y hơi e dè hỏi: “Cô là...”
“Nguyên Vân Hinh, người hẹn cô đến đây!” Bộ Khuyên ưu nhã tiếp lời.
Cát Mẫn Y nhìn lên Bộ Khuyên rồi nhanh chóng dời mắt đi, vô cùng mất tự nhiên nhìn xung quanh. Trong lòng cô nghĩ thầm: Cô gái này xinh đẹp như vậy! Lỡ như nhìn loạn làm người ta giận thì không hay. Cát Mẫn Y ấp úng nói:
“Thì ra là Nguyên tiểu thư... Cô không cần gọi cái gì Cát tiểu thư! Gọi tôi là Y Y... À không! Gọi là Mẫn Y được rồi.”
Bộ Khuyên cũng không biết sự giày vò trong tâm Cát Mẫn Y, giơ tay tỏ ý mời ngồi. Diệm Bân đưa Bộ Khuyên tới chỗ ngồi, thuần thục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoan-thanh-tam-nguyen-nhan-vat/3080269/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.