▮Không gian mở ra. Bắt đầu dịch chuyển...▮
Trên giường gỗ đơn sơ là một bóng dáng đỏ rực. Mái tóc đen dài mượt mà xỏa ra hai bên. Khuôn mặt xinh đẹp như muốn nửa cái mệnh. Làn da trắng mịn lóa mắt, đôi môi đỏ như màu máu, khuôn cằm được gọt dũa tinh tế tỉ mỉ. Chiếc mũi thon gọn, góc nghiêng cực kỳ hoàn mỹ. Lông mày hơi xếch lên, đuôi mắt ẩn tàng sự lạnh lẽo. Hàng mi cong dài che phủ đi đôi mắt nđang nhắm. Ở giữa mi tâm là một đóa hoa kim sắc kì dị.
Đợi Bộ Khuyên mở mắt ra lần nữa đã thấy mình ở trong căn nhà nhỏ mang phong cách cổ đại đơn sơ. Ngoài cái giường cô đang nằm thì chỉ có một cái bàn và hai cái ghế. Nói là căn nhà là đã nể mặt lắm rồi.
Đôi mắt xanh dương chớp động, mang khí chất lạnh lẽo diễm tuyệt. Ánh nhìn không hề có tiêu cự, giống như nhìn loạn cũng giống như thất thần.
Bộ Khuyên đứng dậy lắc mình vài cái. Trên người mặc một bộ cổ phục đỏ chói, tà váy có thêu một con Kim Long cường đại. Mái tóc dài tới phần hông, mềm mại như làn suối. Tuy không có phụ kiện trang sức nhưng trông rất phóng khoáng, nhẹ nhàng. Đôi tay như ngọc khắc khẽ nâng lên, cẩn thẩn vuốt lại tay áo, vừa vuốt vừa ưu nhã gọi:
“Cầu Cầu chết băm, lên tiếng.”
▮Chào chủ nhân xinh đẹp, đúng là bộ dáng thật của ngài đỉnh nhất. Đẹp thật đấy nha chủ...▮
“Bớt nói luyên thuyên, ngươi vẫn chưa tìm được cách trở về à?” Bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoan-thanh-tam-nguyen-nhan-vat/3080250/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.