Bộ Khuyên hiện tại thấy mình không khỏe một chút nào cả. Cô chẳng hề quen thuộc với mùi linh hồn của Mộc Thanh Phong nên theo phản xạ sẽ sinh ra bài xích. Mùi linh hồn của Diệm Bân cho cô cảm giác rất quen nên không hề có vấn đề gì.
Hà Miên sau khi đau lòng xong thì dùng đôi mắt có hơi nước mờ ảo nhìn Mộc Thanh Phong, yếu ớt nói: “Phong, có phải anh nhờ cô ấy giả vờ làm người yêu của anh không? Em biết mình đã làm anh tổn thương. Cũng biết đã qua bao lâu mà anh không hề có nữ nhân nào khác. Đừng gạt em, em biết rồi...”
“Em đoán sai rồi! Cô ấy là bạn gái anh. Bọn anh quen nhau đã lâu nhưng không công khai.” Mộc Thanh Phong cắt đứt lời Hà Miên, mắt không chớp lấy một cái mà nói như đúng rồi.
Hà Miên lắc đầu nguầy nguậy. Đôi mắt chuyển động qua lại rồi nhìn chằm chằm Bộ Khuyên, mong nhìn thấy sự lúng túng khác thường của cô:
“Cô ấy độc thân, khi phỏng vấn cô ấy đã nói như vậy. Còn nữa, bên cạnh cô ấy có một Kim Tuấn Vũ lúc nào cũng đi cùng. Anh không cần nói dối, Phong à!”
Lời của Hà Miên vừa dứt thì Mộc Thanh Phong dùng tay ôm lấy mặt Bộ Khuyên, đầu khẽ nghiêng. Nhìn góc độ của Hà Miên thì hai người bọn họ đang hôn nhau.
Nhưng thật sự hông hề có hình ảnh chạm môi như Hà Miên tưởng, chỉ là khuôn mặt rất gần. Mộc Thanh Phong trừng lớn mắt nhìn người trước mặt. Chóp mũi quanh quẩn mùi hương của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoan-thanh-tam-nguyen-nhan-vat/3080238/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.