Chương trước
Chương sau
Dịch: Mink
***
Tứ Tượng đại trận như cuồng phong bão táp, sét như rồng, lửa như phượng, trời long đất lở, uy lực vô cùng kinh khủng!
Trận pháp này do toàn bộ đệ tử Thái Hi thánh tông tạo thành, lại hòa hợp với đại đạo nên có thể giết chết cả tu sĩ và võ giả.
Thanh Hư tử cười nhếch miệng, nói:
- Ta nhìn xem các ngươi kiên trì được bao lâu!
Ngay lập tức, nụi cười của gã cứng lại trên mặt.
Trong đại trận, cuồng phong dừng lại, toàn bộ pháp thuật, và trận văn đang di chuyển cũng bị ngưng đọng lại!
Toàn bộ sấm sét đang đứng yên giữa không trung, hồng thủy ngập trời cũng thế nhưng quỷ dị hơn là không hề có một giọt nước nào rơi xuống!
Quanh người của Nạp Lan Hồng Vũ, một tầng hào quang trong suốt đang lan tràn!
Giống như thời điểm này bị ngừng lại trong dòng chảy thời gian!
- Đây… Đây là cái gì?
Nếu bọn chúng có thể nói chuyện thì chắc chắn ai cũng sẽ hét ầm lên nhưng cơ thể lại không thể di chuyển, ngay cả khép môi cũng không được!
Linh lực của đám tu sĩ đang lơ lửng giữa không trung cũng không thể lưu động nữa, bọn chúng cũng không thể điều động nó nhưng ai cũng vẫn đứng yên giữa không trung như tượng đá.
Gương mặt của ai cũng chưa kịp thể hiện nỗi sợ trông lòng lúc này nhưng ánh mắt thảm đạm đã chứng tỏ tâm trạng bọn chúng đang hãi hùng.
Bọn chúng nhìn thấy lão già tóc bạc vẫn đi lại như bình thường thì nội tâm càng thêm hoảng sợ, đã đạt tới đỉnh rồi!
Kiếm khí sắc bén ở khắp nơi có thể cắt chém hết tất cả mọi thứ nhưng không hề thấy máu tươi chảy ra.
Bầu trời tối sầm lại, trở nên vô cùng tối tăm.
Tử thần đang đứng sau lưng tất cả mọi người!
Đây chính là kiếm hai mươi ba!
Đám quần chúng đang xem qua màn hình lớn cũng có thể cảm nhận được kiếm ý khủng khiếp này chứ đừng nói đến đám tu sĩ Thái Hi thánh tông đang trực tiếp đón nhận nó!
Bầu trời và mặt đất như có một bậc thang vô hình xuất hiện trước mặt Nạp Lan Hồng Vũ. Lão cứ thể bước lên. Thanh Hư tử và đồng bọn nhìn thấy cảnh này thì ai cũng cố gắng ngăn cản nhưng đến cả việc điều động linh lực cũng không làm được.
Không một ai dám tưởng tượng ra cảnh này trước đây. Một võ giả lại có thể làm được đến mức độ này.
Nhưng sự thật đã chứng minh cho đám người Thái Hi thánh tông biết là người làm tất cả chuyện này chỉ là một tên võ giả mà bọn chúng vẫn luôn xem thường trước đây.
Đây là kiếm hai mươi ba. Nó xuất hiện thì sẽ tước đoạt mọi quyền sinh tồn, vạn vật đều có thể chết, thậm chí cả không gian cũng bị đè nén!
Mỗi giây trôi qua đối với bọn chúng bây giờ dường như là cả vạn năm vậy.
Bọn chúng cảm thấy chỉ một giây nữa thôi, cả thế giới này sẽ bị hủy diệt.
Đến Độc U tôn giả cũng cảm thấy nỗi sợ đang bao trùm toàn bộ cơ thể mình!
Quá khủng khiếp! Đây đã vượt ra khỏi khả năng tưởng tượng của gã!
Đây là võ giả sao?
- Trong thiên hạ này, võ giả có thể làm được như này sao?
Đúng lúc này, một còn bướm màu vàng nhẹ nhàng bay ra từ trong cơ thể gã và đậu lên vai.
Con bướm này do loại ngọc lấy từ dưới vực sâu tạo thành. Đây là lá bài tẩy mạnh nhất của Tôn Giả. Người ta đồn là nó liên quan với cái chết của một vị tiên nhân, nhưng may mắn là gã đứng ở rìa ngoài cùng của vùng ảnh hưởng nên mới có cơ hội chạy ra ngoài!
Kiếm hai mươi ba biến mất thì toàn bộ đệ tử Thái Hi thánh tông đã tập trung ở trước cửa tông môn.
Tứ Tượng đại trận, Hư Trần Thương Đạo bốn người và thậm chí là toàn bộ phòng ốc đã bị hủy bảy tám phần!
Cảnh tượng trước mắt chỉ là một đống đổ nát!
- Ta…
Độc U tôn giả nhìn thấy cảnh này. Chính gã cũng không ngờ đến kết cục lại thành ra như này.
- Thái Hi thánh tông lại chết hơn một nửa đệ tử tinh anh tại đây.
- Nhanh!
Độc U tôn giả như cá mắc cạn, thở hổn hển nói:
- Nhanh! Mở ra đại trận hộ tông!
Gã điên cuồng hét lên, lại khẩn trương cầm truyền tin ngọc lên. Vẻ hoảng sợ đã khắc sâu trên mặt, đâu còn thong dong như lúc nãy nữa.
Trong quán net thành Bán Biên, mọi người đều kích động.
- Kinh dị!
- Quá mạnh!
- Lão già kia chắc đang sợ đến choáng váng rồi!
Hắc Ma, Vương Lăng Tiêu và đám tu sĩ ngồi cạnh đang tư hỏi:
- Đây… Đây là chiêu thức gì?
- Đây là võ giả sao?
Đường Nguyên vội vàng gửi tin nhắn:
- Võ giả bên các ngươi đều mạnh như vậy à? Sao võ giả bên phía chúng ta yếu vậy nhỉ?
- Các ngươi thử đoán xem.
- Cùng ý kiến! Đó là kiếm hai mươi ba, không ngờ lão gia tử lại luyện được!
Vài tên võ giả, trong đó có cả Cơ Võ bình luận:
- Uy lực còn kém hơn lão Kiếm Thánh. Nếu không đám người kia sẽ không còn một ai sống sót cả.
Cùng lúc đó, ở sâu trong Thái Hi thánh tông, một người mở mắt.
Tu sĩ này mặc áo bào màu đen, khí tức như vực sâu, chính là người xuất hiện ở bên hồ và nói chuyện với Độc U Tôn Giả.
- Kiếm ý thật khủng khiếp!
Gã trầm mặt xuống nói:
- Tại sao Thái Hi thánh tông lại gặp phải kẻ địch này?
Gã cầm một chiếc kính bát quái đang tỏa ra vô số ánh sáng kì ảo. Cùng lúc đó, trên bầu trời Thái Hi thánh tông, trận pháp vận chuyển khiến cho vô số ngôi sao trên trời xuất hiện và chiếu thẳng xuống bên dưới tạo thành các cột anh sáng. Linh khí từ địa mạch cũng xuất hiện khiến nồng độ tại đây tăng vọt!
- Đại trận hộ tông?
- Tại sao phải mở nó?
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Khung cảnh tối tăm trước cửa tông môn đã xua tan. Cùng lúc này, các đệ tử ở những ngọn núi khác cũng nhìn thấy cột ánh sáng từ trên trời chiếu xuống.
- Suốt mấy ngàn năm qua, đại trận hộ tông cần phải mở ra sao?
Toàn bộ Thái Hi thánh tông đều nhìn chăm chú vào nơi này!
Tông môn bị một tên võ giả ép đến mức này sao, đây là chuyện mà bọn chúng chưa bao giờ dám nghĩ đến!
Toàn bộ Thái Hi thánh tông đã không dám chủ quan mà dốc toàn bộ lực lượng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.