Hiệu suất làm việc cấp tốc của cảnh sát cũng làm Trần Hạo có một cái nhìn mới.
Chỉ vừa qua năm phút đồng hồ thì đã có một xe cảnh sát ở dưới lầu đón Chu Cương và Trần Hạo, một cảnh sát hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn cường tráng lão luyện một bên lái xe, một bên nhìn Chu Cương nói:
- Chu đội, tại sao lại đột nhiên hành động? Chẳng lẽ có người giúp chúng ta sao? Người ta vất vả giúp chúng ta như thế, chúng ta gấp rút hành động thế này hình như cũng không ổn lắm.
Chu Cương liếc mắt nhìn Trần Hạo một cái, mặt không chút thay đổi nói: Trước tiên đừng hỏi nhiều, báo tin các tiểu đội đi quán bar Mị Hoặc."
Lão luyện cảnh sát động tác một trận dừng lại, kinh ngạc nói:
- Quán bar Mị Hoặc? Đến chỗ đó làm gì?
Chu Cương nhíu mày không nói lời nào.
Cảnh sát lão luyện phản ứng kịp thời, cười khan một tiếng cũng không dám nhiều lời, một bên lái xe xe, một bên lấy ra bộ đàm chuyên dụng bắt đầu phân phó.
Gần tám phút sau, bảy tám chiếc xe cảnh sát đã xuất hiện chặn trước cửa ra vào của quán bar, một đám cảnh sát rất nhanh xuống xe, chia làm mấy đợt chốt chặn tất cả lối ra vào của quán bar.
Nìn cửa ra vào, Chu Cương nhìn Trần Hạo nói:
- Trần tiên sinh, tiếp theo nên làm gì?
Nghe nói như thế, vẻ mặt cảnh sát lái xe vô cùng kinh ngạc, ánh mắt cổ quái nhìn Trần Hạo.
Trần Hạo khẽ mỉm cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-giup-quy-lam-vui/3195663/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.