🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cảnh Dương thức dậy, nhắm mắt lại dùng mặt cọ cọ vào ngực Thôi Viêm, đây gần như là việc đầu tiên mà hiện tại mỗi ngày sau khi hắn thức dậy đều sẽ làm, dựa theo thói quen bình thường thì Thôi Viêm sẽ lập tức hôn môi hắn, nhưng mà hôm nay vẫn không có động tĩnh.

Cảnh Dương trong lòng có chút kỳ quái, người này gần như là không hề thức dậy sau mình, vậy mà hôm nay sau khi mình tỉnh lại còn chưa có một chút động tĩnh. Hắn nghi hoặc ngẩng đầu, lại nhìn thấy Thôi Viêm đang trợn tròn mắt phát ngốc.

“Đang suy nghĩ gì đó? Nghĩ đến nhập tâm như vậy.” Cảnh Dương vỗ vỗ hắn y.

Thôi Viêm bắt lấy tay hắn bóp nhẹ một cái, đôi mắt vẫn luôn nhìn bức tranh đối diện trên tường kia “Tôi mơ thấy bức tranh《 Người Cá 》em vẽ.”

Cảnh Dương quay đầu nhìn thoáng qua bức tranh kia, sau đó quay lại nhìn y nói “Mỗi ngày anh đều nhìn bức tranh kia, mơ thấy cũng rất bình thường mà, cái này gọi là ban ngày nghĩ gì thì ban đêm mơ thấy cái đó.”

“Cũng không chỉ đơn thuần là mơ thấy bức tranh mà thôi.” Thôi Viêm dường như là đang nhớ lại cái gì đó “Là hình ảnh rất rõ ràng hơn nữa còn rất chân thật, cảm giác giống như một bộ phim điện ảnh vậy, mà tôi lại ở trong bộ phim điện ảnh đó, mặc dù là ở góc độ của người đứng xem, nhưng mà rất rõ ràng là bản thân cũng ở trong đó.”

Cảnh Dương sửng sốt một lát rồi nói “Hình ảnh mà anh mơ thấy có cái gì? Anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-gian-lan-cua-phao-hoi/962443/chuong-142.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi
Chương 142: Mỹ thuật nhân sinh (15)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.