Hải Độn Thuỷ Ngư như một đứa trẻ tinh nghịch, nó vờn quanh du thuyền của Hoàng Minh, nó thích chí uốn người. Thế nhưng nó rất rõ ràng, nó không dám phun lên những cột nước cao nữa. Từng chiếc lá được gió cuốn bay trong không trung. Ánh sáng mặt trăng chiếu xuống Hồ Ba Bể càng làm cho người ta cảm thất bi thương. Một bài hát có thể lưu truyền thiên cổ, mỗi một câu hát như muốn chạm tới đáy lòng của mỗi người.
Một lần duyên phận được kết bằng một sợi dây
Ta cả đời này vẫn mãi chờ
Một đời chỉ có 1 lần chân thật
Chỉ bằng một cái nhìn đã biết ta đã gặp đúng người.
Những câu hát vẫn vương vấn nơi đây, mấy ngàn người, ở đây chủ yếu lại là nam nữ thanh niên, ai há lại không rung động vì hai chữ tình duyên đây.
Mà nơi đây lại chính là Vân Nhai tháp, nơi mà chính bọn hắn tìm tới để mưu cầu gặp người trong mộng của mình.
- Ta quất ngựa xuất chinh, tiếng vó ngựa như tiếng nước mắt rơi
Ánh trăng trên phiến đá xanh chiếu rọi vào sơn thành này
Tiếng nói của nàng vang vọng khắp đoạn đường ta đi
Tình cảm ta dành cho nàng là chân thành nhất!
Thiên Không ngây người lẩm nhẩm lại một đoạn mà hắn thấy hay nhất. Hắn từ lúc sinh ra đã là công tử của gia tộc lớn, tranh đấu ngươi hết ta sống, rốt cuộc là vì thứ gì, hắn rốt cuộc là cần điều gì?
Bất nhiên có người lập tức ngồi xuống điều tức, không chỉ một người mà là cả trăm người, lại còn có xu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-game-tai-di-gioi/772047/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.