Cả ngày hôm đó Tố Quyên chỉ ăn một gói mì vào bụng, sau đó lại mệt mỏi ngủ thiếp đi. May mắn là bình thường bác cả đều ra ngoài nhậu, lâu lâu mới về một lần. Hôm qua đã bỏ lỡ một buổi đi học, sáng nay cô đặc biệt cẩn thận dậy sớm. Rửa mặt chải tóc xong, Tố Quyên cầm hai củ khoai lang bỏ vào trong nồi luộc chín, chờ khi nào đến giờ đi học thì cầm theo ăn.
Quét dọn cát đất trong nhà đến ngoài sân, lại xách nước tưới miếng đất nhỏ đang trồng rau, loay hoay mãi đến 6 giờ, Tố Quyên mới rửa tay chân đi thay quần áo, nồi khoai luộc đã bốc mùi thơm thoang thoảng.
Bỏ hai củ khoai vào bọc ni lon, Tố Quyên vừa thổi vừa ăn, khoai lang mềm mềm nong nóng khiến cơ thể ốm yếu bị gió lạnh thổi ấm áp hơn phần nào. Bởi vì bình thường cô đều im lặng ngồi một góc không tích hay nói chuyện với mọi người, cho nên hôm qua cô có nghỉ học không phép một ngày, các bạn cùng lớp chỉ liếc mắt nhìn cô một cái rồi lại tiếp tục ai làm việc nấy.
Tố Quyên mím môi, lôi sách vở ra đọc thầm, ngồi một hồi, sắc mặt của cô trở nên tái nhợt, đầu óc mơ hồ, lồng ngực cảm thấy rất khó thở.
"Bộp!" Tố Quyên nặng nề đập đầu xuống mặt bàn ngất xỉu.
Nghe thấy tiếng động, mấy cô bé và cậu bé đồng loạt quay đầu lại, sau đó luống cuống cả lên, dù sao cũng là bạn cùng lớp, tuy không thích lại cũng không thể thấy bạn bè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-game-sac-tinh-nhap-vai-lam-yeu/2711414/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.