Hắn còn chưa nghĩ kỹ đối sách mà, sao Cố Lễ đã làm ầm lên rồi? “Thiệu ca nhi, chuyện gì thế?” Bên trong truyền ra hai giọng nói một trước một sau, ngay sau đó, hai vợ chồng liền vô cùng lo lắng chạy ra ngoài.
Cố Thiệu che kín mặt, hổ thẹn từ trên mặt tới trong lòng.
Ngay khi Trần Kim Liên nhìn thấy Tần tiên sinh còn có kinh ngạc trong nháy mắt, Cố Đại Hà phục hồi tinh thần lại trước bà một bước: “Vị này chính là, Tần tiên sinh ư?”
Ánh mắt Trần Kim Liên sáng lên: “Thì ra là Tần tiên sinh, không tiếp đón từ xa, mau mời vào!”
“Hai vị huynh tẩu khách khí rồi.” Nói xong, Tần tiên sinh ý vị thâm trường nhìn Cố Thiệu, sau đó thì dẫn thư đồng đi theo phía sau vợ chồng Cố gia, cùng nhau vào nhà.
Trương thị vốn đang do dự có cần đi vào hay không, không ngờ Cố Đại Sơn không hề nghĩ ngợi đã cùng đi vào với đệ đệ của mình.
Trương thị đỡ trán.
Nam nhân nhà bà ấy cái gì cũng tốt, chỉ có giống nhau, đã lớn như vậy, còn coi đệ đệ như bảo bối ấy, cũng thật là mắt bị mù.
Cố Đại Sơn cũng đã đi vào, Trương thị không thể không đi vào. Sau khi bà ấy đi vào xong, còn tri kỷ đóng cửa viện lại, hoàn toàn ngăn cách tầm mắt bên ngoài. Bà ấy biết những người này lắm mồm thế nào, cho dù chỉ thấy một chút xíu, cuối cùng cũng truyền đi thành không ra dạng gì.
Người bên ngoài thấy cửa viện bị đóng lại thì không khỏi mất hứng rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ep-ta-thi-khoa-cu/3832535/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.