Dù Cố Thiệu có không tình nguyện đi chăng nữa, thôn Thượng Táo cũng đã ở trước mắt, sắp tới rồi.
Bình thường Cố Thiệu ngồi xe bò của Cố Đại Văn, đi đến huyện thành phải mất nửa canh giờ. Nhưng lúc này bọn họ ngồi xe ngựa trở về, bớt một nửa thời gian so với bình thường. Cho nên dù trong lòng Cố Thiệu có cầu nguyện xe ngựa chậm một chút, chậm thêm một chút nữa, cuối cùng xe ngựa vẫn dừng lại.
Cố Thiệu dán chặt vào vách xe.
Hắn suy nghĩ, có phải bản thân nên kịp thời nhận sai hay không, thừa nhận lúc nãy đã nói dối.
Nhưng nếu hắn nói như thế, chẳng phải là sau này sẽ không còn thể diện ở trước mặt tiên sinh? Cố Thiệu rối rắm trong một lúc, cuối cùng vẫn chọn không nói ra.
Lòng Cố Thiệu còn thấy may mắn, giờ này cha nương rất có khả năng không ở nhà.
Thái độ của Tần tiên sinh với Cố Thiệu cũng có chút không vui, chỉ là hôm nay ông muốn nói rõ ràng với hai vợ chồng Cố gia, nên không có miệt mài theo đuổi chút tâm tư nhỏ của Cố Thiệu. Trước mắt, Tần tiên sinh chỉ là cười như không cười nhìn Cố Thiệu một cái: “Không xuống dẫn đường hả?”
Cố Thiệu âm thầm nắm chặt bàn tay, đưa đầu ra là một đao, rụt đầu lại cũng là một đao, hắn cũng không thể ngồi lì ở trong xe ngựa không ló đầu ra ngoài cả ngày được? Tuy trong lòng rất thấp thỏm, nhưng mà Cố Thiệu vẫn lấy hết dũng khí đi ra ngoài.
Từ tận đáy lòng hắn ngóng trông cha nương không ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ep-ta-thi-khoa-cu/3832534/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.