Lâm Lập Phong theo Liên Hân qua đi, kết quả vừa đến trước tòa nhà 9 đã bị cảnh sát nghiêm túc mà ngăn cản, nói là cảnh sát đặc nhiệm phá án, chỉ cho sinh viên điều hương chuyên nghiệp vào trong.
Liên Hân hướng hắn vẫy vẫy tay, cùng đồng học đi vào.
Tất cả là 80 người bao gồm sinh viên và giảng viên ở trong phòng học, cảnh sát đứng trêи bục giảng, ở cửa có hai nữ cảnh sát đang nói chuyện, Liên Hân cùng đồng học ngồi chung, bởi vì tò mò, cô không né tránh ngồi chung với mọi người.
“Rốt cuộc sao lại thế này a, nói cho rõ ràng.” Một nữ sinh hỏi.
“Mình mới vừa phát giọng nói qua a, cậu không click mở nghe sao?”
“Mình không thích nghe giọng nói, cậu nói thẳng đi.”
“Bảo sao mỗi lần tôi gửi giọng nói, cậu cũng chỉ trả lời 'ừ ờ' thì ra là căn bản không nghe! Nhân tính ở đâu?”
“Ai nha ai bảo cậu nói quá dài, nhanh lên vào chủ đề chính luôn đi!”
“Haiz… Chuyện Nghiêm Xu mất tích cậu biết không?”
“Mất tích? Cậu ấy không phải là trốn học sao? Tính tiểu thư ấy mà.”
“Không phải, cậu ấy hơn mười ngày không đi học, lại không được người nhà quản lí, trước kia đi học liền nhìn mặt mọi người, cho nên ai cũng đều không ý thức được, khả năng là cậu ấy thường xuyên tùy hứng chạy loạn, cho nên người nhà cũng là hậu tri hậu giác*. Sau đó… hạ giọng: “Nghe nói có thể là liên quan đến vụ án giết người liên hoàn gần đây…”
*Hậu tri hậu giác: là quá trình từ nhận thức đến hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-dich-the-nuoc-hoa-cao-h/571375/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.